Thứ Bảy, 21 tháng 3, 2015

ĐTTNL 187_188


Chương 187.
 “Rửa.” Nhiên Nghị trừng mắt nhìn Lâm Mộ Thiên một cái, bước đi , hắn không phải không có tức giận,
chính là hắn chán ghét biểu lộ cảm xúc của mình trước mặt Lâm Mộ Thiên mà thôi, hắn tự như với mình rằng bởi vì ở nơi này không có phụ nữ nên hắn mới có thể xuất hiện cái ý tưởng đó, cho dù Lâm Mộ Thiên không có thân thể mềm mại như phụ nữ nhưng tư vị của nam nhân cũng rất tiêu hồn. Nhưng là hắn như thế nào có khả năng lại đối với thân thể của nam nhân sinh ra cảm giác ỷ lại?
Hơn nữa, cái loại cảm giác này càng ngày càng mãnh liệt, Nhiên Nghị  cũng không biết đến tột cùng là mình muốn làm cái gì! Rốt cục hắn đã trúng tà khí gì! Hắn lo lắng ngồi ở bên bờ, trong lòng ở kịch liệt giao chiến.
Cho đến khi Lâm Mộ Thiên cởi xong hết quần áo, đang ở phía xa xa tắm rửa, hắn mới đứng lên rời khỏi chỗ đó. Lâm Mộ Thiên phát hiện Nhiên Nghị là lạ, nam nhân một bên tắm rửa, một bên nhìn Nhiên Nghị rời đi, nam nhân thấy miệng Nhiên Nghị nói cái gì, chỉ thấy hắn niệm vài câu gì đó mà nam nhân không hiểu.
Lâm Mộ Thiên không biết Nhiên Nghị muốn làm cái gì, vừa mới bắt đầu còn có chút mờ mịt,  một khắc khi Lâm Mộ Thiên nhìn thấy Nhiên Nghị đang cởi quần áo chuẩn bị xuống tắm rửa thì nam nhân tựa hồ đã hiểu được điều gì, Lâm Mộ Thiên lập tức ôm hết quần áo nghĩ muốn chạy trốn nhưng mà Nhiên Nghị nhanh tay lẹ mắt đã bắt được Lâm Mộ Thiên, đem nam nhân tha xuống nước.
“Cậu muốn làm gì?!” Lâm Mộ Thiên cơ hồ là rống to, bởi vì cách đó không xa có thác nước lớn, nam nhân không dùng hết sức lực của mình mà rống thì Nhiên Nghị căn bản là không thể nghe thấy gì.
“Còn hỏi, đương nhiên là làm việc mà anh thích nhất rồi!” Nhiên Nghị cũng rống trở lại, hắn tà tà nở nụ cười một chút, túm lấy quần áo của Lâm Mộ Thiên đang cầm trong tay ném lên bờ, hắn chắn trước người Lâm Mộ Thiên, bàn tay ôm lấy thắt lưng mềm dẻo của nam nhân.
Lâm Mộ Thiên liều mạng đẩy hắn, ngay cả nắm tay cũng dùng tới nhưng Nhiên Nghị đã từng ở nước ngoài chịu huấn luyện đặc thù nên liền dễ dàng chế trụ hai bàn tay của Lâm Mộ Thiên, làm cho Lâm Mộ Thiên muốn đấm hắn cũng đấm không được, Lâm Mộ Thiên vốn định đá Nhiên Nghị nhưng Nhiên Nghị lại dùng sức nhéo nhéo địa phương mẫn cảm trên lưng của nam nhân làm cho Lâm Mộ Thiên cả người mềm nhũn, hai chân  không còn trụ nổi nữa dần dần trượt xuống dưới nước  .
Nhiên Nghị ôm thắt lưng Lâm Mộ Thiên, bàn tay nâng cằm nam nhân lên, sau đó hắn dùng ánh mắt của mình nhìn Lâm Mộ Thiên một giây, liền cúi đầu, hôn cái miệng run rẩy đang khẽ nhếch lên của Lâm Mộ Thiên.
Một cỗ nhiệt khí đánh úp lại, khiến cho Lâm Mộ Thiên kinh ngạc trợn to hai mắt, thân thể nam nhân cứng ngắc không dám động, sự sợ hãi cùng kinh hoảng đã bị sự kinh ngạc thay thế, nam nhân cảm giác được….. Đầu lưỡi nóng bỏng của Nhiên Nghị đang chơi đùa trong miệng mình, ở trong miệng mình tùy ý đoạt lấy, không khí nhanh chóng bị hút lấy, Nhiên Nghị hôn cường thế như vậy làm cho nam nhân không thể hô hấp.
Đầu lưỡi bị cắn, bị mút vào , khẽ cắn, bị hôn đến đầu lưỡi đều phát đau , lưỡi vừa chua xót lại vừa tê dại, cái miệng nóng cháy của Nhiên Nghị gắt gao hấp trụ Lâm Mộ Thiên, ở trong miệng của nam nhân quấy rối, bị hôn bá đạo như thế …. Càng giống như là bị dã thú cắn.
Sau khi kinh ngạc trôi qua thần chí Lâm Mộ Thiên cũng trở về, Lâm Mộ Thiên trái phải né tránh miệng Nhiên Nghị hôn tới, nam nhân không biết Nhiên Nghị vì cái gì lại hôn mình, nhưng do ảnh hưởng tâm lý Nhiên Nghị đã từng cưỡng bức Lâm Mộ Thiên nhiều lần nhưng mà hắn chưa bao giờ chạm qua bờ môi của nam nhân......
Lần này tại sao lại hôn ?
Lâm Mộ Thiên không rõ ràng lắm, chỉ sợ ngay cả chính Nhiên Nghị cũng không rõ ràng!
Lâm Mộ Thiên trái phải né tránh, đem đầu lưỡi chính mình rút trở về, Nhiên Nghị đẩy nam nhân ra một khoảng cách nhỏ, dùng ánh mắt thâm trầm nhìn nam nhân, đáy mắt Nhiên Nghị tràn ngập hơi thở tình dục, làm cho Lâm Mộ Thiên cảm thấy chính mình đang ở trong tình cảnh có chút kham ưu ( không kham nổi).
“Trốn cái gì mà trốn? Hôn anh là cho anh chút mặt mũi, chính anh hãy ngoan ngoãn đem miệng mở ra, nói “mời cậu hôn tôi”!”

Chương 188.
Nhiên Nghị vừa nói ra miệng liền hối hận, lời nói vừa rồi của hắn có hồ là xuất phát từ bản năng mà ra lệnh cho Lâm Mộ Thiên, nhưng mà hắn cư nhiên ra lệnh bảo Lâm Mộ Thiên hôn hắn, hắn rốt cụ là làm sao vậy chứ? Hắn thế nhưng không khống chế được miệng mình, đều là do Lâm Mộ Thiên làm hại, đều là do Lâm Mộ Thiên không tốt, hắn mới có thể không quản nổi chính miệng và hành vi của mình .
“Nói hay không?” Nhiên Nghị nắm cằm nam nhân, khiến cho Lâm Mộ Thiên phải hé miệng ra, làm cho đôi môi không thể khép kín, nước bọt không kịp nuốt xuống từ trong miệng chảy ra.
“Không nói!” Lâm Mộ Thiên lắc đầu cự tuyệt, nam nhân như thế nào có thể nói ra lời nói mất mặt như vậy chứ, bị ép buộc là do nam nhân không khống chế được sự việc diễn ra, nhưng mà nam nhân có thể không chế được chính mình không ‘mời’ Nhiên Nghị.
Nhiên Nghị nhìn Lâm Mộ Thiên một cái, phát hiện Lâm Mộ Thiên hoảng sợ nhìn mình, nam nhân giãy dụa , phản kháng , lại vô dụng. Lúc này, Nhiên Nghị tựa hồ hiểu được cái gì, ngược lại lộ ra vẻ mặt cười nhạo:” Anh sẽ không ngốc đến nỗi vì mấy người kia mà thủ thân chứ? Anh đừng buồn cười như thế a!”  Trong mắt Nhiên Nghị lộ ra một tia kinh ngạc trước nay chưa từng có, càng nhiều hơn đó chính là sự nghi ngờ.
“Tôi sẽ không để cậu tiếp tục vũ nhục tôi….” Thanh âm run run của Lâm Mộ Thiên rống lại Nhiên Nghị, sắc mặt nam nhân trắng bệch, vẻ mặt khó coi, ngay cả thân thể cũng đang run rẩy đến lợi hại, bọt nước lạnh lẽo theo thái dương nam nhân chảy xuống cổ, trong bóng đêm đen kịt phiếm ra ám quang .
Nghe được Lâm Mộ Thiên nói những lời này, Nhiên Nghị cũng không biết chính mình vì cái gì lại tự động buông nam nhân ra, trong lòng Nhiên Nghị cảm thấy thực phiền toái, chính hắn vừa rồi cư nhiên lại đi hôn Lâm Mộ Thiên, môi hắn bây giờ còn có thể cảm giác được nóng cháy, mà Lâm Mộ Thiên bây giờ nghĩ muốn nhanh chạy lên bờ, nam nhân nghĩ Nhiên Nghị sẽ không đối mình làm ra loại chuyện này nữa, nhưng mà… ngay lúc nam nhân không cẩn thận đụng vào cánh tay Nhiên Nghị, một cỗ lực mạnh đem nam nhân keó trở lại, môi lại bị gắt gao ngăn chặn .
“Không cho đi.”
“Cậu không được xằng bậy, tôi là đàn ông, có cái gì tốt….Có cái gì tốt mà hôn chứ!” Lâm Mộ Thiên đẩy hắn ra, một cái tát liền đánh tới mặt hắn, Nhiên Nghị không né tránh, vẫn đứng đó cho nam nhân đánh, Lâm Mộ Thiên có chút sửng sốt, khuôn mặt tuấn tú của Nhiên Nghị liền  hiện ra năm dấu tay rõ ràng.
Nhiên Nghị giống như một con sói nhìn nam nhân một cái, đôi môi hắn mím lại, trực tiếp tiến tới, hôn Lâm Mộ Thiên ôm nam nhân cũng nhau chìm xuống nước.
Đôi môi nóng rực kề sát, Lâm Mộ Thiên bị sặc nước, hôn môi ở trong nước rất khó chịu, hôn nhau trong làn nước lạnh như băng cũng có thể cảm nhận được độ ấm từ đầu lưỡi đối phương truyền lại, nam nhân hé mở mắt nhìn thấy đôi môi Nhiên Nghị đang gắt gao hấp trụ môi mình, Lâm Mộ Thiên cảm giác được rõ ràng lòng ngực trần trụi của Nhiên Nghị đang áp sát vào cơ thể chính mình, xúc cảm này làm cho thân thể Lâm Mộ Thiên tự nhiên nóng lên.
Ngón tay ở trong nước trở nên trắng bệch vô lực, xuất hiện những nếp nhăn nhỏ, Lâm Mộ Thiên dùng lực nắm lấy bả vai Nhiên Nghị, Nhiên Nghị bị nam nhân niết đến phát đau, nhưng vẫn là không chịu buông nam nhân ra .
Ngay tại thời điểm Lâm Mộ Thiên sắp không thể hô hấp được nữa, Nhiên Nghị mới đem nam nhân trồi lên mặt nước, Lâm Mộ Thiên bị sặc ho khan vài tiếng, dùng sức đẩy Nhiên Nghị ra lại không đẩy được, không có biện pháp ai biểu nam nhân không có khí lực lớn như Nhiên Nghị, sau khi dây dưa, nam nhân thở hổn hển bị lôi lên trên bờ, làn nước lạnh như băng lâng lâng tới ngực hai người, cổ cảm giác áp bách kia làm cho Lâm Mộ Thiên có chút chịu không nổi.
Nhiên nghị cau mày nhìn Lâm Mộ Thiên, hô hấp nóng rực của Nhiên Nghị như có như không phun ở trên mặt nam nhân, hơn nữa cơ thể của nam nhân lại bị Nhiên Nghị ôm ở trong ngực, đụng vào thân thể nóng cháy của Nhiên Nghị nhưng mà những nơi bị đối phương chạm qua giống như là bị lửa châm thật sự thoải mái a.

Lâm Mộ Thiên không thích như vậy cảm giác, nam nhân nghiêng đầu, ánh mắt lảng tránh, bọt nước không ngừng từ mái tóc chảy xuống, Nhiên Nghị nhìn đến tình cảnh này nhưng lại cảm thấy mê người không nói nên lời. 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét