Thứ Sáu, 23 tháng 1, 2015

ĐTTNL 167_168




Chương 167.
“Anh dám vì cái tên ma bệnh đó mà đánh tôi?! Tôi xem là anh không muốn sống nữa rồi!” Nhiên Nghị nắm cổ Lâm Mộ Thiên:” Anh con mẹ nó không sợ ma túy a, hắn chính là quỷ hút thuốc phiện! Anh như thế nào không đi hút thử!”
http://khanhhoamaithao.blogspot.com/2015/01/ttnl-167168.html
“Cái gì......?” Lâm Mộ Thiên kinh ngạc trợn to hai mắt, kinh ngạc nhìn Nhiên Nghị.
Nhiên Nghị bỏ Lâm Mộ Thiên ra, cười lạnh gằn từng tiếng lặp lại:“Anh không phát hiện bộ dáng hắn như vậy chính là hút thuốc phiện sao, anh cho rằng tất cả xã hội đen đều cần tẩy trắng đi chính đạo sao?” 
“......” Lâm Mộ Thiên thần tình phức tạp, ánh mắt không ngừng chớp động, khó trách Thanh Dương luôn là một bộ dáng vô lực, nguyên lai hắn hít thuốc phiện......
“Anh cũng quá ngây thơ rồi.” Nhiên Nghị nhu nhu khuôn mặt bị đánh hồng, cười lạnh nói thực cuồng vọng:” Lâm Mộ thiên, tôi nói cho anh biết, tôi cũng không phải nhất định cần anh giúp đỡ, cho dù anh có giúp tôi hay là không giúp tôi, tôi hiện tại cũng đã nghĩ ra biện pháp giải quyết rồi, nếu tôi chặt đứt nguồn viện trợ của hắn, rồi anh sẽ nhìn thấy lão thân ái của anh thống khổ đến chết đi!.”
Lâm Mộ Thiên nguyên bản nghĩ rằng Nhiên Nghị nhất định sẽ hung hăng đánh mình một trận, nhưng là Nhiên Nghị không có làm, Nhiên Nghị vừa nói xong thì lập tức có điện thoại gọi đến, sau đó liền lỗ mãng mắng Lâm Mộ Thiên rồi trực tiếp ly khai.
“Cậu!” Lâm Mộ Thiên nói không nên lời, đây là loại người gì miệng sao lại tiện như vậy! Buổi tối hôm đó, Lâm Mộ Thiên không biết đến tộ cùng mình như thế nào mà về tới nhà, chính mình cũng đều muốn quên .
Nhiên Nghị nếu thật sự làm như lời hắn nói, tìm người chặt đứt chuyện làm ăn của Thanh Dương, dù sao bằng quan hệ của hắn ở chính giới chuyện nhỏ như vậy thực dễ dàng làm được. Quả nhiên, chỉ sau một khoảng thời gian, Thanh Dương liền thỏa hiệp ! Nhiên Nghị cũng đáp ứng từ nay về sau sẽ không đụng đến chuyện làm ăn của Thanh Dương nữa, Thanh Dương cũng đúng hẹn đi gặp chú của Vĩnh Trình bàn chuyện.
Kế hoạch của Vĩnh Trình hoàn toàn bị phá hỏng, nguyên bản mọi thứ đều được an bài tốt cuối cùng lại bị tổn thất nặng nề.
Thời điểm LÂm Mộ Thiên biết được chuyện này, là lúc Nhiên Nghị đã thành công trở thành ủy viên hội lập pháp. Buổi tối hôm đó, Thư Diệu và Lâm Càng mời nam nhân cùng nhau đi chúc mừng cho Nhiên Nghị, nam nhân vốn không muốn đi, nam nhân chán ghét nhìn thấy người kia, nhưng lại bị Lâm Càng nhõng nhẽo cứng rắn đòi thay một đồ mới cho nam nhân, rơi vào đường cùng nam nhân cuối cùng vẫn là bị hai người họ kéo đi.
“Tôi không muốn đi.”
“Đi thôi, anh yên tâm sẽ không có việc gì đâu, có tôi ở đây.” Thư Diệu ôm thắt lưng nam nhân, quay mặt nam nhân lại liền hôn xuống, đã lâu không có hôn nam nhân, y thế nhưng luyến tiếc buông ra, liền như vậy một trận cuồng hôn, bàn tay y cũng an ủi vuốt ve lưng nam nhân.
Lúc xuống xe, Lâm Càng liền kéo nam nhân đến bên cạnh mình, xoa xoa đôi môi đỏ ửng của nam nhân, khí lực Lâm Càng không lớn, động tác thực thong thả, tuy rằng Lâm Càng không nói gì, nhưng Lâm Mộ Thiên cũng có thể nhìn ra được...... Lâm Càng kỳ thật thực mất hứng.
Lâm Mộ Thiên liền đối với em trai đang không vui của mình nói:” Cậu… Không cần sinh khí, tôi……” Lâm Mộ Thiên cũng không biết phải nói tiếp như thế nào cho đúng, Lâm Càng là em trai mình, điều nam nhân bận tâm nhất chính là chuyện này.
Một lát sau thì Lâm Càng mới gật đầu,  tỏ vẻ không sinh khí.
“Nhanh đi thôi, bọn họ đều đang chờ.” Thư Diệu ở bên cạnh nhắc nhở hai người, ba người liền đi vào thang máy.
***
Đây là khách sạn xa hoa nhất trong nước, yến hội được tổ chức trên sân thượng của tòa nhà cao gần hai trăm thước, toàn hội trường đều là đại nhân vật của chính giới, Lâm Mộ Thiên chưa từng gặp trường hợp long trọng như thế, cái này cùng với chuyện buôn bán bất đồng, yến hội lần này mời đến rất nhiều hậu duệ của hoàng tộc, thực hoa lệ trang nhã.
Vừa mới tiến vào, Thư Diệu đã bị người quen giữ chặt nói chuyện không cho đi, Lâm Càng cũng bị An Lâm quấn tới triền đi, Lâm Mộ Thiên như thế mới biết được thì ra nữ nhân An Lâm này cũng có người thân trong giới chính đạo này, chính là địa vị không cao không thấp. Lâm Mộ Thiên nhìn thấy nữ nhân này đã muốn đi xa. Nam nhân mới đi dọc theo bàn đựng rượu, trong lúc vô tình nhoáng lên một cái  liền nhìn thấy một thân ảnh quen thuộc.
Thanh niên thân hình hoàn mỹ được một đám nữ nhân quý tộc quay chung quanh , thanh niên kia tóc đen hỗn độn, lễ phục mắc tiền được may vừa người, tối trọng yếu nhất chính là khuôn mặt tuấn tú so với người khác càng xuất chúng, thanh niên kia đang phiền chán nói chuyện với đám nữ nhân. Tuy rằng khóe miệng thanh niên có vết thương nhưng LÂm Mộ Thiên chỉ cần một cái liếc mắt liền nhận ra, người thanh niên được người khác hoan nghênh đó không ai khác chính là Vĩnh Trình.
Vừa lúc, Vĩnh Trình cũng phát hiện nam nhân, vui sướng hướng bên này đi tới......

Chương 168.

Vĩnh Trình xuyên qua đám nữ nhân kia, đi đến bên người Lâm Mộ Thiên, đem Lâm Mộ Thiên đi đến chỗ rẽ ở hành lang, Lâm Mộ Thiên vẫn đều không có phát ra tiếng, thẳng đến khi Vĩnh Trình hôn trụ thái dương nam nhân, nam nhân mới đẩy ngực Vĩnh Trình một chút.
Nam nhân  không thích như vậy, ở nơi công cộng khó tránh khỏi phải kiêng dè.
Nhưng là, Vĩnh Trình cũng không buông nam nhân ra, hô hấp nóng rực phun ở trên mặt nam nhân, giống như muốn đốt cháy da nam nhân, vĩnh Trình nhẹ nhàng mà liếm môi nam nhân vài cái, đầu lưỡi thấp nhuyễn liền linh hoạt đẩy ra đôi môi nam nhân tiến vào, thật sâu tham nhập, khiêu khích cái lưỡi mềm mại của nam nhân, triền miên hôn, làm cho Lâm Mộ Thiên có chút chịu không nổi.
Vĩnh Trình kéo nam nhân kề sát vào ngực mình, hai tay ở bên hông nam nhân chậm rãi đưa tay vào trong quần áo nam nhân, vuốt ve lưng nam nhân, động tác của Vĩnh Trình không nhanh không chậm, nhẹ nhàng mà nắm bắt những điểm mẫn cảm trên người Lâm Mộ Thiên.
Lâm Mộ thiên phát ra tiếng rất nhỏ, ẩn nhẫn “Ân” một tiếng, Vĩnh Trình mới chịu ngừng hôn đôi môi nam nhân, hắn ở trên mặt Lâm Mộ Thiên hôn vài cái:” Anh xem, tôi vì anh mà bị chú mắng cho một trận, anh phải nhất định bồi thường cho tôi một chút chứ.” Hắn cười đến xấu xa , ôm chặt Lâm Mộ Thiên thiếu chút nữa làm cho nam nhân nhảy dựng lên.
Sắc mặt Lâm Mộ thiên khó xử mà đẩy hắn ra, thanh âm không lớn nói:“Vẫn là đi vào trước đi, bị người thấy không tốt.”
Vĩnh Trình quan sát vẻ mặt nam nhân:“Vậy buổi tối hôm nay anh nhất định phải đến bồi thường cho tôi a, buổi tối hôm nay của anh là của tôi, toàn bộ đều là của tôi, anh không được trốn.”
“......” Lâm Mộ Thiên bị hắn nói đến vẻ mặt đỏ bừng, cũng không biết nên cự tuyệt như thế nào , hơn nữa Lâm Càng và Thư Diệu đều ở đây, nam nhân đi không được, chỉ cảm thấy khó xử. Vĩnh Trình nhìn thấy biểu tình này của nam nhân, liền chịu không nổi, rất muốn làm. Vĩnh Trình đưa tay kéo nam nhân sát vào người, chuẩn bị tiến hành bước tiến công tiếp theo, đúng lúc này lại vang lên một tiếng cười trào phúng --
“Hảo một đôi gian phu dâm phu, ở nơi này cũng có thể làm được, hai người cũng thật đúng là đủ tùy tiện, đừng ô uế nơi này của tôi.” Nhiên Nghị mặc bộ lên phục màu đen cao quý, hai chân thon dài, chậm rãi hướng bên này đã đi tới, hai đôi mắt lãnh tà hữu thần của hắn hung hăng nhìn chằm chằm vào Lâm Mộ Thiên, giống như muốn ăn tươi nuốt sống nam nhân.
“Không nhọc cậu phiền lòng.” Vĩnh Trình nghiêng đầu nhìn về phía Nhiên Nghị đang kiêu ngạo, hắn không thích nhíu mày. Vĩnh Trình nguyên bản không muốn đến yến hội chúc mừng Nhiên Nghị, nhưng chú của hắn lại cứng rắn ép hắn tới đây, Nhiên Nghị hiện tại là ủy viên lập pháp, cũng không nên đắc tội.
Lâm Mộ Thiên nhìn thấy Nhiên Nghị liền phản cảm, nam nhân lôi kéo quần áo Vĩnh Trình, không muốn lưu lại nơi này quá lâu, Vĩnh Trình liền gắt gao nắm tay nam nhân, bước qua người Nhiên Nghị tiến vào hội trường bên trong.
Nhiên Nghị bị bỏ qua, trở nên thực táo bạo, hắn theo đuôi hai người tiến vào hội trường, sắc mặt đen đi , không có một chút sáng rọi mừng vì thắng lợi phía trước.
“Mộ Thiên, anh đi đâu vậy? Tôi vừa rồi tìm anh khắp nơi mà không thấy.” Thư Diệu đi đến bên người Lâm Mộ Thiên, cảnh giác liếc mắt nhìn Vĩnh Trình một cái, nhưng vẫn là lễ phép mà chào hỏi một tiếng.
“Anh ấy ở cũng tôi.” Vĩnh Trình thay Lâm Mộ Thiên trả lời.

“Phải không? Vậy thực cảm ơn cậu đã thay tôi chiếu cố anh ấy, lần sau có rảnh mời cậu uống rượu.” Ở trên thương trường, Thư Diệu cũng là người đa tài, quan hệ làm ăn của y cũng làm được phi thường tốt, tại cái vòng danh lợi hỗn lọan này cũng sẽ học được công phu ngoài mặt. 

2 nhận xét: