** Trong bản QT ta down về không có chương 165 nên phải đánh mất chương, ta sẽ không sửa lại tên chương vì như vậy rất mất thời gian, vì vậy link này chỉ có một chương 166 thôi a~
( rất thích truyện đèn đường trên phố)
Chương 166.
Trong phòng không khí thật sự ôn hòa, hơn nữa màu sắc toàn bộ căn phòng cũng thực ôn hòa, làm cho người ta có cảm giác thoải mái thả lỏng. Lâm Mộ Thiên vốn tưởng sau k
hi đưa Thanh Dương về phòng xong sẽ tìm một cái cớ rồi rời đi nhưng vẫn không tìm được cơ hội thích hợp, Thanh Dương tựa hồ rất thích nói chuyện phiếm cùng nam nhân.
“Mấy năm nay, tôi đi nước ngoài, bởi vì Thanh bang xảy một chút việc,cho nên tháng trước tôi mới về đây, nếu không tôi cũng không nghĩ sẽ trở về.”
“Ân.”
“Mộ Thiên, anh kết hôn chưa?” Thanh âm Thanh Dương rất nhẹ, thực trầm, ở trong căn phòng trống trải nghe thực đặc biệt rõ ràng:” Tôi nhớ rõ anh từng nói, lúc anh ba mươi tuổi, anh nhất định sẽ kết hôn.”
Lâm Mộ Thiên gật đầu, Thanh Dương mi mắt rất nhỏ giật giật, ánh mắt nhìn Lâm Mộ Thiên cũng có chút biến hóa nho nhỏ.
Dưới ngọn đèn, mái tóc mềm mại của Lâm Mộ Thiên tản ra ánh sáng nhu hòa sáng bóng, trên mặt nam nhân lại lộ ra biểu tình bất đắc dĩ:” Nhưng là, tôi không lâu trước đây đã ly hôn rồi.”
“Vậy anh có con không ?” Thanh âm Thanh Dương biến nhẹ đi rất nhiều.
“Không có.” Lâm Mộ Thiên lắc đầu.
Thanh Dương cũng muốn biết nam nhân trước mắt này mấy năm nay đã trải qua như thế nào, cuộc sống ở nước ngoài vài năm nay của hắn rất hư thối làm cho thân thể hiện tại càng ngày càng kém.
Bất quá, thân thể kém không quan trọng, địa vị của Thanh Dương ở tây khu là không thể dao động, hắn cũng chưa bao giờ để ý tới đánh giá của người ngoài với mình như thế nào, thậm chí bá phụ của hắn cũng từng khuyên hắn nên thu liễm lại , đừng độc ác như vậy, hắn cũng chưa bao giờ để ở trong lòng. Ở tây khu này mặc cho ai có lá gan lớn cũng không dám đến đối đầu với hắn, chính là mấy năm gần đây thế lực Thanh bang dần suy yếu đều chuyển hướng sang đầu tư nước ngoài, hơn nữa cha hắn tuổi đã cao nên thế lực ở tây khu thật sự là so với trước đây yếu hơn một chút. Nhưng là nếu bàn về nhân mạch, bên tây khu này sẽ không có người nào địch nổi hắn, liền ngay cả mấy lão nhân gia cũng phải kỵ hắn ba phần.
Hắn muốn ở nước ngoài bao lâu, mấy lão nhân gia cũng quản không được, thời điểm hắn ở trường học cũng thu nạp rất nhiều huynh đệ, thời niên thiếu của hắn nổi loạn, chơi đùa mọi thứ nam nữ không giới hạn, cũng làm rất nhiều chuyện điên cuồng, điểm này Lâm Mộ Thiên cũng thực rõ ràng.
Khi Lâm Mộ Thiên còn ở trường học, bởi vì hai người trong nhà là thế giao, cho nên Thanh Dương ở trường học cũng đặc biệt chiếu cố nam nhân, luôn mang theo Lâm Mộ Thiên đi ở bên cạnh mình, cho nên Lâm Mộ Thiên cũng tự nhiên gặp Thanh Dương rất nhiều lần.
Nhưng nam nhân cũng không cảm thấy kỳ quái, ở trong ấn tượng của nam nhân , xã hội đen đều là như vậy !
Thanh Dương tựa vào đầu giường ngủ, tựa như một con mèo cao quý, bộ đường trang bằng lụa màu lam trên làn da tái nhợt lại lộ vẻ yêu diễm, tóc đen xoã tung, sợi tóc nhẹ nhàng dán tại sườn mặt ......
Hai mắt hắn hẹp dài, lộ ra một cỗ mềm yếu yêu dị ủ rũ......
Lâm Mộ Thiên muốn rời đi, cổ tay lại bị người nhẹ nhàng cầm lấy, Lâm Mộ Thiên nghi hoặc quay đầu lại, phát hiện hai mắt Thanh Dương vẫn đang nhắm, bộ dáng nồng đậm ủ rũ, nam nhân cảm thấy tay Thanh Dương thực lạnh như băng.
Thanh Dương vẫn là thoải mái mà nhắm mắt lại, hưởng thụ giường lớn mềm mại, hắn mê man mà nói:“Chờ tôi ngủ rồi hãy đi.”
Lâm Mộ Thiên lên tiếng an vị ngồi bên giường, thẳng đến khi xác định Thanh Dương đã ngủ, nam nhân mới rời đi. Vừa mở cửa ra...... Liền thấy Nhiên Nghị dẫn theo bạn gái ngoại quốc của mình, hai người đứng trước cửa phòng Thanh Dương đang chuẩn bị gõ cửa.
Nhiên Nghị thấy Lâm Mộ Thiên từ trong phòng Thanh Dương đi ra, sắc mặt lập tức đen lại, hắn quay đầu nói với bạn gái mình vài câu, nữ nhân kia liền đẩy cửa phòng một mình đi vào, Lâm Mộ Thiên vốn muốn ngăn cản nhưng lại bị Nhiên Nghị lôi đi.
Nam
nhân dùng sức muốn bỏ tay Nhiên Nghị ra, lại bị Nhiên Nghị gắt gao nắm chặt, cơ
hồ là bị đi kéo đi.
“Cậu...... Cậu dẫn tôi đi đâu......” Lâm Mộ Thiên hoảng loạn “Cậu buông...... Tôi không đi theo cậu......”
Bởi vì nơi này là nhà riêng củ Thanh Dương, cơ hồ là không có người qua lại, hơn nữa nơi này cách âm rất tốt, dù nam nhân có quát to như thế nào cũng sẽ không có người nghe thấy, gương mặt Nhiên Nghị lạnh lùng, thực chịu không nổi nam nhân giãy dụa.
“Anh tốt nhất câm miệng cho tôi, tái lộn xộn, tôi sẽ ngay tại nơi này làm anh.” Nhiên Nghị nắm cổ tay nam nhân đến đỏ cả lên, đi vào trang viên sau đình viện,“Anh không phải nói mình và Thanh Dương không quen sao? Anh cùng Thanh Dương không quen vậy mà có thể đi vào phòng của hắn? Anh cùng tên ma bệnh đó, còn có thể làm cùng một chỗ, thật sự là tốt, hắn có thể thỏa mãn anh sao? Anh quả nhiên là cái lạn hóa…..”
Ba --
Trên mặt Nhiên Nghị trúng một cái tát của Lâm Mộ Thiên, toàn thân Lâm Mộ Thiên đều run rẩy đến lợi hại, hôm nay đã là lần thứ hai rồi, người này rốt cuộc muốn vũ nhục mình đến khi nào mới đủ.
( rất thích truyện đèn đường trên phố)
Chương 166.
Trong phòng không khí thật sự ôn hòa, hơn nữa màu sắc toàn bộ căn phòng cũng thực ôn hòa, làm cho người ta có cảm giác thoải mái thả lỏng. Lâm Mộ Thiên vốn tưởng sau k
hi đưa Thanh Dương về phòng xong sẽ tìm một cái cớ rồi rời đi nhưng vẫn không tìm được cơ hội thích hợp, Thanh Dương tựa hồ rất thích nói chuyện phiếm cùng nam nhân.
“Mấy năm nay, tôi đi nước ngoài, bởi vì Thanh bang xảy một chút việc,cho nên tháng trước tôi mới về đây, nếu không tôi cũng không nghĩ sẽ trở về.”
“Ân.”
“Mộ Thiên, anh kết hôn chưa?” Thanh âm Thanh Dương rất nhẹ, thực trầm, ở trong căn phòng trống trải nghe thực đặc biệt rõ ràng:” Tôi nhớ rõ anh từng nói, lúc anh ba mươi tuổi, anh nhất định sẽ kết hôn.”
Lâm Mộ Thiên gật đầu, Thanh Dương mi mắt rất nhỏ giật giật, ánh mắt nhìn Lâm Mộ Thiên cũng có chút biến hóa nho nhỏ.
Dưới ngọn đèn, mái tóc mềm mại của Lâm Mộ Thiên tản ra ánh sáng nhu hòa sáng bóng, trên mặt nam nhân lại lộ ra biểu tình bất đắc dĩ:” Nhưng là, tôi không lâu trước đây đã ly hôn rồi.”
“Vậy anh có con không ?” Thanh âm Thanh Dương biến nhẹ đi rất nhiều.
“Không có.” Lâm Mộ Thiên lắc đầu.
Thanh Dương cũng muốn biết nam nhân trước mắt này mấy năm nay đã trải qua như thế nào, cuộc sống ở nước ngoài vài năm nay của hắn rất hư thối làm cho thân thể hiện tại càng ngày càng kém.
Bất quá, thân thể kém không quan trọng, địa vị của Thanh Dương ở tây khu là không thể dao động, hắn cũng chưa bao giờ để ý tới đánh giá của người ngoài với mình như thế nào, thậm chí bá phụ của hắn cũng từng khuyên hắn nên thu liễm lại , đừng độc ác như vậy, hắn cũng chưa bao giờ để ở trong lòng. Ở tây khu này mặc cho ai có lá gan lớn cũng không dám đến đối đầu với hắn, chính là mấy năm gần đây thế lực Thanh bang dần suy yếu đều chuyển hướng sang đầu tư nước ngoài, hơn nữa cha hắn tuổi đã cao nên thế lực ở tây khu thật sự là so với trước đây yếu hơn một chút. Nhưng là nếu bàn về nhân mạch, bên tây khu này sẽ không có người nào địch nổi hắn, liền ngay cả mấy lão nhân gia cũng phải kỵ hắn ba phần.
Hắn muốn ở nước ngoài bao lâu, mấy lão nhân gia cũng quản không được, thời điểm hắn ở trường học cũng thu nạp rất nhiều huynh đệ, thời niên thiếu của hắn nổi loạn, chơi đùa mọi thứ nam nữ không giới hạn, cũng làm rất nhiều chuyện điên cuồng, điểm này Lâm Mộ Thiên cũng thực rõ ràng.
Khi Lâm Mộ Thiên còn ở trường học, bởi vì hai người trong nhà là thế giao, cho nên Thanh Dương ở trường học cũng đặc biệt chiếu cố nam nhân, luôn mang theo Lâm Mộ Thiên đi ở bên cạnh mình, cho nên Lâm Mộ Thiên cũng tự nhiên gặp Thanh Dương rất nhiều lần.
Nhưng nam nhân cũng không cảm thấy kỳ quái, ở trong ấn tượng của nam nhân , xã hội đen đều là như vậy !
Thanh Dương tựa vào đầu giường ngủ, tựa như một con mèo cao quý, bộ đường trang bằng lụa màu lam trên làn da tái nhợt lại lộ vẻ yêu diễm, tóc đen xoã tung, sợi tóc nhẹ nhàng dán tại sườn mặt ......
Hai mắt hắn hẹp dài, lộ ra một cỗ mềm yếu yêu dị ủ rũ......
Lâm Mộ Thiên muốn rời đi, cổ tay lại bị người nhẹ nhàng cầm lấy, Lâm Mộ Thiên nghi hoặc quay đầu lại, phát hiện hai mắt Thanh Dương vẫn đang nhắm, bộ dáng nồng đậm ủ rũ, nam nhân cảm thấy tay Thanh Dương thực lạnh như băng.
Thanh Dương vẫn là thoải mái mà nhắm mắt lại, hưởng thụ giường lớn mềm mại, hắn mê man mà nói:“Chờ tôi ngủ rồi hãy đi.”
Lâm Mộ Thiên lên tiếng an vị ngồi bên giường, thẳng đến khi xác định Thanh Dương đã ngủ, nam nhân mới rời đi. Vừa mở cửa ra...... Liền thấy Nhiên Nghị dẫn theo bạn gái ngoại quốc của mình, hai người đứng trước cửa phòng Thanh Dương đang chuẩn bị gõ cửa.
Nhiên Nghị thấy Lâm Mộ Thiên từ trong phòng Thanh Dương đi ra, sắc mặt lập tức đen lại, hắn quay đầu nói với bạn gái mình vài câu, nữ nhân kia liền đẩy cửa phòng một mình đi vào, Lâm Mộ Thiên vốn muốn ngăn cản nhưng lại bị Nhiên Nghị lôi đi.
“Cậu...... Cậu dẫn tôi đi đâu......” Lâm Mộ Thiên hoảng loạn “Cậu buông...... Tôi không đi theo cậu......”
Bởi vì nơi này là nhà riêng củ Thanh Dương, cơ hồ là không có người qua lại, hơn nữa nơi này cách âm rất tốt, dù nam nhân có quát to như thế nào cũng sẽ không có người nghe thấy, gương mặt Nhiên Nghị lạnh lùng, thực chịu không nổi nam nhân giãy dụa.
“Anh tốt nhất câm miệng cho tôi, tái lộn xộn, tôi sẽ ngay tại nơi này làm anh.” Nhiên Nghị nắm cổ tay nam nhân đến đỏ cả lên, đi vào trang viên sau đình viện,“Anh không phải nói mình và Thanh Dương không quen sao? Anh cùng Thanh Dương không quen vậy mà có thể đi vào phòng của hắn? Anh cùng tên ma bệnh đó, còn có thể làm cùng một chỗ, thật sự là tốt, hắn có thể thỏa mãn anh sao? Anh quả nhiên là cái lạn hóa…..”
Ba --
Trên mặt Nhiên Nghị trúng một cái tát của Lâm Mộ Thiên, toàn thân Lâm Mộ Thiên đều run rẩy đến lợi hại, hôm nay đã là lần thứ hai rồi, người này rốt cuộc muốn vũ nhục mình đến khi nào mới đủ.
Uwaaaaaa~ nàng ơi~ chương mới~~~
Trả lờiXóacuoi tuan se la bao chuog new nhak. ban cho nha.
Trả lờiXóaBân ơi mình tìm được bản QT có chương 165 nè:
Trả lờiXóahttp://filesdeck.net/files/d%E1%BA%A1i-thuc-g%E1%BA%B7p-g%E1%BB%A1-lang-d%E1%BA%A1i-thuc-ng%E1%BB%99-th%C6%B0%E1%BB%A3ng-lang-m%E1%BA%B7c-k%E1%BB%B3-lan-rar-2yp7qr-full-version-mediafire-download.html
Hy vọng bạn sẽ hoàn thành sớm, mong chờ a~~