Thứ Bảy, 18 tháng 10, 2014

Đại thúc thượng ngộ lang chương 131_132

   



CHƯƠNG 131

“Anh vì cái gì không chịu nói, tôi chỉ muốn anh nói một câu mà thôi, như vậy khó lắm sao?” Lâm Càng bắt lấy bả vai nam nhân, nam nhân nhìn thẳng hai mắt hắn , hắn trong mắt có mạch nước ngầm ở bắt đầu khởi động.
“......”
“Anh nói anh chỉ cần tôi, anh chỉ cần tôi, không cần những người khác!” Lâm Càng ép bách nam nhân mở miệng, nam nhân không nói, hắn liền ôm chặt nam nhân , tàn sát bừa bãi hôn.
“......”
Hai tay Lâm Càng nắm chặt gương mặt nam nhân, thời điểm hắn nói chuyện cổ mùi rượu kia đều phả trên mặt của nam nhân :“Tôi không muốn cùng Thư Diệu chia sẻ của anh, nhưng là...... Nhưng là lấy năng lực của tôi bây giờ, tôi không thể bảo hộ anh, anh hiểu chưa......”

“Cậu say.” Nửa ngày, nam nhân chỉ nói hai chữ này.
Lòng Lâm Càng đang đau, bổn nam nhân này đang nghĩ hắn là nói giỡn sao.
“Anh hai, tôi là sợ hãi mất đi anh, cho nên tôi mới đáp ứng Thư Diệu , chớ có trách tôi...... Chớ có trách tôi......” Lâm Càng say, còn rất lợi hại, tối hôm qua yến hội hắn uống không ít, hắn để  trán mình  nhẹ nhàng mà dựa vào cái trán nam nhân, thản nhiên mà nói:“Ít nhất hiện tại tôi còn có thể có được anh, tôi thật sự không hy vọng...... Không hy vọng đem anh làm như lễ vật, như món đồ chơi, cùng người khác chia sẻ ......”
“......”
“Anh hiểu chưa? Anh rốt cuộc có hiểu hay không? Anh nghe hiểu lời nói của tôi sao? Ân?” Lâm Càng hàm hàm hồ hồ dặn dò, luôn mãi lặp lại ngôn ngữ  chính mình, hắn đỡ lấy mặt nam nhân, gắt gao hôn đôi môi nam nhân, không chuẩn cho nam nhân nói nói.
Hắn bắt đầu hối hận tại sao lại hỏi nam nhân loại vấn đề này, hắn sợ hãi nghe được đáp án phủ định của nam nhân, cho nên hắn thà rằng hôn trụ miệng nam nhân, không cho nam nhân  nói chuyện, cũng không muốn nghe đến đáp án phủ định của nam nhân, nam nhân bị hôn sắp hít thở không thông, ngay tại khi nam nhân nghĩ đến chính mình sắp chết, Lâm Càng buông ra, làm cho nam nhân nhuew lấy lại cuộc sống mới.
Nước miếng màu bạc dính ở khóe miệng  hai người, tình sắc lại dâm mỹ, nam nhân bị mùi rượu trên người Lâm Càng huân có chút say, còn không có phản ứng lại, quần đã bị lột xuống dưới, trong phòng lãnh khí khai thật sự đại, làn da bại lộ ở không khí có chút rét run, Lâm Càng đẩy hai chân  nam nhân ra, tiến nhập vào thân thể nam nhân, bí huyệt của nam nhân phải hàm trụ vật thể thật lớn kia,  hoàn hảo Lâm Càng động tác mặc dù có chút thô lỗ, nhưng cũng không phải là bạo lực lắm.
Lâm Càng thực hỗn loạn thực mâu thuẫn, đồng thời cũng bất lực, nam nhân hai mắt hồng hồng nhìn Lâm Càng  ra vào thân thể mình , há mồm muốn nói, nhưng Lâm Càng lại  sợ hãi nam nhân cự tuyệt mình, nên hắn nghĩ mọi biện pháp ngăn chặn cái miệng của nam nhân lại, nam nhân bị ép buộc cả đêm, thủy chung không nói được một lời nhìn Lâm Càng ở trên người chính mình mà ra ra vào vào.
Bị nam nhân nhìn chăm chú vào mình như vậy,  Lâm Càng trong lòng cao hứng, nhìn đến hai mắt hồng hồng của nam nhân, hắn không quá nhẫn tâm thả chậm động tác, này bổn nam nhân là ca ca hắn , tóm lại Lâm Càng là không muốn buông ra, cho dù là tất yếu phải cùng Thư Diệu chia sẻ cũng tốt, hắn không nghĩ mất đi, không nghĩ hối hận.
“Anh hai, anh đừng trách tôi, không cần trách cứ tôi.” Đầu của Lâm Càng chôn ở bả vai của nam nhân, hắn thanh âm trầm thấp giống như khóc, đây là say rượu mê sảng hay là lời noi thật lòng nam nhân đã muốn phân không rõ ràng lắm, hắn lôi kéo nam nhân làm lại làm, thủy chung đều  không đủ, cuối cùng ôm lấy nam nhân tại phòng khách ngủ, thời điểm khi hắn tỉnh lại, kia mới là thời điểm chân chính hối hận.
Kế tiếp một tuần, nam nhân đều không mở miệng cùng hắn nói chuyện, chuyện này làm hắn lo lắng, vô luận hắn làm như thế nào, nam nhân chính là không nói với hắn một câu, hắn biết nam nhân bắt đầu có tính chống cự, hắn cũng không hy vọng nhìn đến kết quả như vậy, hắn biết không làm thế nào mới tốt, huống chi cảm tình của bọn họ còn như vậy dị dạng. 


CHƯƠNG 132

Nam nhân giận dỗi, hắn liền từ tắc, chỉ cần nam nhân mỗi ngày đúng giờ về nhà thì tốt rồi, nhưng là như vậy ngày quá lâu, Lâm Càng thật sự là chịu không được , hắn chịu không nổi nam nhân không để ý đến mình .
Hôm nay, nam nhân tan tầm rất sớm, trở về nhà, hắn rốt cục nhịn không được mở miệng hỏi:“ Anh là đang ép tôi kết hôn sao?”
“......”
“Anh nói có thì  tôi sẽ dựa theo ý tứ của anh mà  làm, anh nói không muốn, vậy anh   coi như tôi không có hỏi qua.” Lâm Càng ngồi ở bên người nam nhân, nam nhân liền đứng dậy đi đổ nước , gần nhất, hắn tổng cảm thấy nam nhân giống như cố ý vô tình cùng hắn bảo trì khoảng cách.
“......” Nam nhân tiếp tục đổ nước, không quan tâm đến hắn.
Lâm Càng mặc áo ngủ không cam lòng đuổi theo, đi qua, hắn đi đến phía sau nam nhân, hai tay vây quanh thắt lưng nam nhân, cái cằm tinh xảo thì gác trên vai nam nhân, nam nhân bị động tác thình lình của hắn làm chấn động, sợ tới mức tay run lên một chút.
“Tôi chỉ muốn một câu nói của anh, liền khó như vậy sao?”Thanh âm Lâm Càng rất thấp, rất nhẹ, thực bất đắc dĩ.
Hắn yêu cầu lại không cao, chính là muốn nam nhân nói “Không” mà thôi, hắn hy vọng được nam nhân tán thành, nhưng là nam nhân lại thủy chung duy trì trầm mặc, hắn chưa từng gặp qua tình huống khó giải quyết như vậy, hắn chưa từng có truy đuổi ái tình với ai, lần này thực không giống, lần này lại là thân ca ca của hắn, nhưng lại là một người nam nhân.
Hắn không xác định chính mình có hay không năng lực bắt lấy người này......
Nam nhân động tác ngừng lại, vẻ mặt phức tạp nhìn vào cái chén , không biết suy nghĩ cái gì, tay Lâm Càng đang ôm thắt lưng nam nhân kia, chậm rãi cởi bỏ cúc áo trước  ngực nam nhân.
Kế tiếp chuyện xảy ra, căn bản không cần nghĩ cũng có thể đoán được, làm xong sau, nam nhân vẫn là không nói lời nào, nằm ở trên giường nhắm mắt lại, không có khí lực nói gì, thân thể trần trui của Lâm Càng tựa vào bên giường, có chút đăm chiêu nhìn sườn mặt nam nhân, sợi tóc đen dán tai trên mặt nam nhân, bộ dáng nam nhân có vẻ tiều tụy.
Vẫn là không muốn nói sao?
Lâm Càng mặt không chút thay đổi, từng đợt từng đợt khói nhẹ lượn lờ ở trước mặt của hắn khuôn mặt, hắn đẩy đẩy bả vai  nam nhân, nam nhân liền hướng bên cạnh xê dịch, hắn bất đắc dĩ cúi thân xuống, ôm lấy bả vai nam nhân, gần gũi cùng nam nhân mặt đối mặt, hương vị thuốc lá tràn ngập ở trong không khí.
Nam nhân không thích cổ hương vị này,  thân thể hắn sau khi làm tình lại bị Lâm Càng ôm thật chặt , Lâm Càng ném thuốc lá đi, cằm để ở đầu vai nam nhân, hướng tới mặt nam nhân nhẹ nhàng mà thở ra một hơi, kia hô hấp ấm áp hỗn loạn thản nhiên phả vào, kích thích thần kinh nam nhân, phát hiện nam nhân nhíu mày, hắn cười khẽ .
Tay hắn xoa xoa mi gian của nam nhân, tinh tế ma sát:“Nguyên lai tôi ở trong lòng anh, cũng không là cái gì.” Kia thanh âm nghe có chút tự giễu.
Nam nhân nghe được lí do thoái thác của Lâm Càng, chậm rãi mở to mắt nhìn hắn, trong mắt Lâm Càng có chút ướt át, tràn ra quang mang phức tạp, nam nhân thân thủ đẩy ra cái tay Lâm Càng đang vuốt ve trước ngực mình.
“Cậu là em trai của tôi.” Nam nhân rốt cục mở miệng ,“Cậu là em trai ruột của tôi.” Thanh âm nam nhân khàn khàn, phập phồng bình dẫn không quá ổn định.
“Kia thì thế nào?” Lâm Càng hỏi lại.
Như vậy là không đúng ......
Nam nhân không mặt mũi tái tiếp tục nói tiếp, buông xuống mi mắt, biểu tình có chút ẩn nhẫn, lại có chút thống khổ, thậm chí còn mang theo sám hối cùng áy náy, Lâm Càng nhìn thấy biểu tình như vậy của nam nhân, hắn trong lòng thu một chút, khó chịu.
“Anh muốn dùng loại phương pháp này muốn tôi buông tha anh? Đúng hay không?” Lâm Càng nắm chặt cổ tay nam nhân, hắn xoay người đặt nam nhân ở dưới, hai người da thịt kề sát, hô hấp cũng tùy theo tới gần.
“......” Đúng vậy...... 



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét