Thứ Bảy, 11 tháng 10, 2014

Đại thúc thượng ngộ lang chương 125

                   


                                CHƯƠNG 125

            Tôi  không thích nàng, tôi thích anh.” Đây là lần đầu tiên Vĩnh Trình thổ lộ tâm sự của mình, cũng là lần thổ lộ duy nhất của hắn, hắn không phải ngoạn, hắn không có thời gian ngoạn, đối thủ của hắn rất nhiều, hắn muốn cướp đi đầu cơ, hắn thích Lâm Mộ Thiên không phải là ngày một ngày hai, tuy rằng trong lòng hắn từ trước đến giờ vẫn không thừa nhận, , nhưng là hắn xác thực thích Lâm Mộ Thiên thật lâu .
Nam nhân không nói lời nào, cũng không nhìn hắn, chính là cau mày nhìn chằm chằm  cơm trưa trên bàn,  Vĩnh Trình đưa tới, đều là đồ ăn mà hắn thích......

“Đều là tôi tự tay làm , tôi nhớ rõ anh có nói qua, anh thích những món này.” Ngón tay thon dài của hắn chỉ chỉ lên bàn cơm , hắn cảm thấy nam nhân hẳn là sẽ thích.
Hắn còn nhớ rõ a......
Nam nhân trong lòng run một chút, liếc mắt nhìn Vĩnh Trình một cái, không có tiếp tục nói lời vô nghĩa, nam nhân bị quấy rầy ăn cơm trưa, làm trong lòng nam nhân thực lo lắng, biết được Tâm Nghi ngoại tình vậy mà nam nhân thế nhưng không giống một người chồng bình thường nên có là ghen tị và sinh khí, mà càng nhiều trong lòng nam nhân chính là áy náy và hổ thẹn. Trong cuộc sống hằng ngày, kỳ thaatj nam nhân cũng cảm nhận được Tâm Nghi không yêu mình, có lẽ là không muốn vạch trần cái tầng giấy giả dối kia, nam nhân không muốn suy nghĩ đến cái vấn đề rối rắm này.  .
Nhưng là hiện tại xem ra, là không có khả năng .
Không khí thực xấu hổ, ai cũng không có nói nữa, thẳng đến......
Hai người ngồi ở lều ăn cơm thời điểm, nam nhân đưa đơn ly hôn đã ký hảo cho Vĩnh Trình :” Cậu cầm lấy đi, lần sau nếu thấy Tâm Nghi thì thay tôi giao cho nàng.”
Nam nhân đem chuyện Nhiên Nghị bắt Tâm Nghi cho Vĩnh Trình nghe, Vĩnh Trình xem như không có chuyện gì nói:” Chờ đến lúc Nhiên Nghi phát hiện Tâm Nghi không ảnh hưởng đến tôi, hắn sẽ tự nhiên thả nữ nhân đó ra thôi, anh không cần lo lắng.”
Nam nhân cảm thấy chính mình hẳn là không cơ hội lại nhìn đến tâm nghi .
Vĩnh trình cúi đầu xem nam nhân đưa cho  hắn gì đó.
“Đơn ly hôn?” Vĩnh Trình trong mắt lóe vui sướng quang mang, hắn gợi lên khóe môi, Lâm Mộ Thiên nam nhân này rốt cục đã nghĩ thông rồi, hắn rốt cục đã cùng với nữ nhân trong ngoài không đồng nhất kia ly hôn, Vĩnh Trình thật cao hứng, hắn phát hiện nam nhân cảm xúc trầm xuống.
“Ân.” Nam nhân gật đầu, đơn ly hôn này là Lâm Càng đưa cho hắn, kỳ thật Lâm Càng đưa cho hắn vào buổi tối hôm đó hắn đã ký hảo, hắn không có mặt mũi đi gặp Tâm Nghi.
Cho dù Tâm Nghi ở bên ngoài ngoại tình, sau lưng lại mắng hắn là biến thái, hắn cũng không ngại, hắn chính là như vậy không có dũng khí. Vĩnh Trình ôm ôm bả vai nam nhân, hôn hôn đôi môi run run của nam nhân:” Anh yên tâm, không có nữ nhân kia chúng ta sẽ rất tốt, về sau tôi sẽ chăm sóc anh.”
Ngày đó buổi chiều, Vĩnh Trình vẫn ở trong lều của Lâm Mộ Thiên, tổ quay phim không dám tùy tiện vào, hắn liền ghé vào cửa sổ xem nam nhân ở xa xa quay phim.
Nam nhân làm việc thật chuyên tâm, Vĩnh Trình hồi tưởng lại nam nhân trước kia nếm qua không ít khổ, trong lòng có chút áy náy, hắn thở dài chỉ cần nam nhân không rời xa hắn thì tốt rồi hắn tin tưởng sau chuyện của Tâm Nghi nam nhân sẽ chậm rãi tốt lên.
Đêm đó, nam nhân trở về trên cánh tay bị thương, buổi chiều quay phim phải dùng kiếm, bị diễn viên đóng thế làm bị thương, tính tình của nam nhân rất tốt không có phát giận, chính là nhờ tổ quay phim mời thầy thuốc băng bó miệng vết thương lại. Lúc trở lại lều,nam nhân lo lắng sẽ bị Vĩnh Trình phát hiện, hắn đi nói với nhóm người bảo tiêu không cần canh giữ nữa mới yên tâm vào lều.
Vừa mới vào lều được tổ quay phim vì hắn mời chuyên gia về dựng, liền lập tức bị người ôm lấy, trong bóng đêm cái gì cũng nhìn không thấy, đương nhiên vĩnh trình cũng sẽ không ngốc đến bật đèn bị nhân phát hiện.
Không cần phải nói cũng biết phía sau người là ai.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét