http://khanhhoamaithao.blogspot.com/2015/01/ttnl-169170.html
Chương 169.
Sau khi cùng Vĩnh Trình nói lời khách sáo xong, Thư Diệu kéo Lâm Mộ Thiên đến bên cạnh mình, nói cho Lâm Mộ Thiên biết hôm nay y và Lâm Càng sẽ không về nhà,
y muốn gọi tài xế đưa Lâm Mộ Thiên về nhà trước. Lâm Mộ Thiên cũng không hỏi vì sao, chính là nhẫn nhục chịu đựng gật đầu.
“Anh như thế nào không hỏi tôi muốn đi nơi nào?” Thư Diệu cảm thấy nam nhân không quan tâm mình.
Lâm Mộ Thiên cảm thấy dưới tình huống như vậy mình không có tư cách hỏi lịch trình của y, nam nhân không biết mình nên dùng thân phận gì để hỏi, không lẽ dùng thân phận bằng hữu mà hỏi sao? Hay là dùng thân phận bạn giường để hỏi ?
“Tôi không biết.” Lâm Mộ Thiên lắc đầu, trong lòng không tốt lắm.
“Anh như thế nào lại cùng Vĩnh Trình ở chỗ này?” Thư Diệu hỏi.
“Vừa vặn gặp.”
Trong yến hội âm nhạc du dương, các nhân vật nổi tiếng tụ hợp lại, Lâm Mộ Thiên không có tâm trạng đi xem cảnh tượng hoa mỹ này.
Một lát sau , Thư Diệu lại hỏi:“Mộ Thiên, thật là như vậy sao? Tôi không hy vọng anh gạt tôi, anh hiểu không?”
Lâm Mộ Thiên sửng sốt.
Thư Diệu thế nhưng không tin mình, Lâm Mộ Thiên cảm thấy chính mình càng ngày càng không thể hiểu nổi Thư Diệu, Thư Diệu đối với mình thực ôn nhu, vô luận là ở trên giường hay là bình thường đều như vậy, nhưng là Thư Diệu quá ôn nhu làm cho nam nhân cảm thấy không chân thật.
“Mộ Thiên, anh có nghe tôi nói không?” Thư Diệu nâng mặt Lâm Mộ Thiên lên, phát hiện hai mắt nam nhân hỗn loạn, liền biết chính mình vừa rồi nói lỡ,“Anh không cần hiểu lầm ý của tôi.”
Mình như thế nào sẽ hiểu lầm chứ? Mình vừa rồi đã nghe được rất rõ ràng......
“......” Lâm Mộ Thiên cười khổ, nhíu mi.
“Anh không cần loạn tưởng.” Thư Diệu ngữ khí trở nên nhạt đi.
“Tôi không hỏi cậu, đó là bởi vì tôi tin tưởng cậu, cho nên cậu không cần hướng tôi giải thích.” Lâm Mộ Thiên rốt cục nói ra khỏi miệng, Thư Diệu gật gật đầu, nhưng trên mặt không có tươi cười, chính là thần sắc ôn nhu trong mắt nổi lên gợn sóng.
Lâm Mộ Thiên vẫn thực tin tưởng Thư Diệu, bởi vì Thư Diệu luôn nói “Tin tưởng tôi”.
Lâm Mộ Thiên phát hiện Vĩnh Trình vẫn đang ở bên cạnh nhìn mình, Vĩnh Trình tựa hồ thực bất mãn việc nam nhân cùng Thư Diệu thân mật như thế, nhưng tại nơi đông người thế này Vĩnh Trình cũng không muốn chen vào giữa hai người đang nói chuyện. Lâm Mộ Thiên bất đắc dĩ gửi đến Vĩnh Trình nụ cười xin lỗi, trên mặt Vĩnh Trình liền lộ ra biểu tình tựa tiếu phi tiếu , dùng khẩu hình miệng nói với Lâm Mộ Thiên đang đứng ở xa xa kia “Nhanh lên”.
Lâm Mộ Thiên không để ý tới hắn, sau khi cùng Thư Diệu nói chuyện xong, liền đi ngược lại hướng của Vĩnh Trình đang đứng, Vĩnh Trình bắt đắc dĩ đi lên theo, lúc này --
Yến hội tràng đại môn vào được rất nhiều mặc hắc tây trang nhân, tất cả mọi người hướng bên kia nhìn lại, loại này cho rằng nhân, ngay cả trì độn lâm mộ thiên đều biết nói là xã hội đen.
“Xin hỏi vị nào là Nhiên uỷ viên?” Một người mặc tây trang màu đen hỏi.
“Là tôi.”
Nhiên Nghị trấn định từ trong đám người đi ra.
“Thiếu chủ Thanh bang chúng tôi biết được anh được chọn vào hội lập pháp, muốn tặng một lễ vật chúc mừng cho ngài.” Hắc tây trang nói xong liền tránh sang một bên.
Một thanh mộc đao thật lớn ( ????), được mười mấy người nâng đưa vào yến hội, toàn trường một mảnh ồ lên, Lâm Mộ Thiên lập tức nhìn Nhiên Nghị .
Chỉ thấy, nguyên bản sắc mặt Nhiên Nghị rất đắc ý, nháy mắt liền trở nên xanh mét.
“Thay tôi chuyển lời đến thiếu chủ của các cậu, ngày nào đó tôi nhất định sẽ đích thân đi cảm tạ hắn, ha ha.” Nhiên Nghị vẫn duy trì bộ dáng thân sĩ, tươi cười lại rét run, phát lạnh.
Cái chuyện nho nhỏ này cũng không ảnh hưởng đến tâm tình của mọi trong yến hội, chính là Lâm Mộ Thiên âm thầm kinh ngạc.
Thanh Dương cư nhiên đưa chung cấp Nhiên Nghị, này rõ ràng là khiêu khích, mang ý thù địch.
Cả đêm, Lâm Mộ Thiên đều cảm giác được có một tầm mắt lạnh như băng luôn theo phái sau lưng mình, nam nhân không dám ngẩng đầu nhìn, bởi vì nam nhân biết là ai, cũng chỉ có thể tận lực tránh đi.
Chương 170.
Nam nhân vốn là đang cùng Vĩnh Trình một chỗ, nhưng mà lúc chú của Vĩnh Trình đến đây gọi Vĩnh Trình và Nhiên Nghị đến nói chuyện vài câu. Lâm Mộ Thiên chỉ nhìn thấy biểu tình bắt đắc dĩ của Vĩnh Trình cùng bộ dáng tùy ý nghe của Nhiên Nghị.
Lâm Mộ Thiên ở lại trong chốc lát, Lâm Càng cũng chưa nam nhân nói chuyện, chính là thường nhìn nam nhân vài lần, mà Thư Diệu sau khi cùng nam nhân nói chuyện xong đã bị đám bạn học vây quanh không cho y đi, không có biện pháp thoát thân. Mà loại yến hội này đối Lâm Mộ Thiên mà nói, phi thường nhàm chán, tuy rằng mấy lần có vài vị mỹ đến bắt chuyện cũng nam nhân, nhưng chính là nam nhân không động tâm, chỉ đơn giản tâm sự vài câu, tìm một cơ hội rồi rời đi.
Buổi tối hôm đó, Lâm Mộ Thiên thật là bỏ trốn khỏi yến hội, điện thoại của nam nhân bị Vĩnh Trình gọi đến muốn hư, nam nhân không muốn tiếp điện thoại của Vĩnh Trình, bởi vì nam nhân không muốn làm tình, hôm nay nam nhân cảm thấy có chút mệt muốn nghỉ ngơi, nam nhân phải tìm cho mình hướng phát triển mới, vì thế, nam nhân không muốn nghĩ đến những việc khác nữa, nam nhân quyết định phải tập trung vào làm việc, phải duy trì làm diễn viên của mình, nam nhân cảm thấy rất khoái nhạc.
Chiều hôm sau, người trở về nhà đầu tiên là Lâm Càng, trên người hắn có mùi xà phòng thơm ngát, hiển nhiên là đã tẩy rửa ở bên ngoài, Lâm Mộ Thiên cũng không có hỏi hắn. Mà ngày đó Thư Diệu buổi tối mới về nhà, khi vào nhà y có điểm tránh né Lâm Mộ Thiên, lập tức bỏ chạy đi tắm rửa, Lâm Mộ Thiên cảm thấy hai người này hôm nay có điểm rất kỳ quái.
“Các cậu sao lại về tối như vậy?”
“Tối hôm qua sau khi yến hội kết thúc, liền đi biệt thự của Nhiên Nghị chơi tiếp, có rất nhiều người cho nên uống hơi nhiều.” Sau khi Thư Diệu tắm rửa xong ngồi ở trên sô pha lau khô tóc.
“Đúng vậy......” thanh âm Lâm Càng rất nhỏ, hắn ngồi trên sô pha, một bên lật xem báo chí, một bên gật đầu.
“Cái gì phái đội (????) ?” Lâm Mộ Thiên thuận miệng hỏi, uống một ngụm cúc trà lài.
“Chính là bình thường phái đội.”
“Đối......”
Lâm Mộ Thiên nhìn hai mắt bọn họ, cũng không hỏi tiếp, thản nhiên nói một câu:“Đêm nay tôi muốn cùng tổ quay phim ra bên ngoài quay, tôi sẽ không về nhà, các cậu hảo hảo chiếu cố chính mình.”
“Tôi sẽ đưa anh ra sân bay.” Thư Diệu kéo Lâm Mộ Thiên đến bên người mình, thân thủ cởi bỏ quần áo Lâm Mộ Thiên, làm cho thân thể Lâm Mộ Thiên hiện ra trước mắt y:” Nhưng là trước khi đưa anh đi… tôi muốn….Mộ Thiên, chúng ta đã lâu không có làm .” Thư Diệu cúi đầu, hàm đầu vú Lâm Mộ Thiên vào trong miệng, nhẹ nhàng mà mút vào, phát ra thanh âm mút mát vang dội lại dâm mỹ.
Thư Diệu vươn đầu lưỡi, bát lộng nhũ tiêm nam nhân, tay kia thì âu yếm một bên đầu vú còn lại, Thư Diệu ngẩng đầu thưởng thức biểu tình nhẫn nại của Lâm Mộ Thiên, Lâm Mộ Thiên chỉ cảm thấy hai đầu vú trước ngực mình như có điểm nở ra, nhũ tiêm rất ngứa, thân thể liền trở nên mẫn cảm, nam nhân hoàn toàn yếu đuối mà dựa vào sô pha, hai má đỏ lên nhìn hai tay Thư Diệu cởi bỏ đai lưng bên hông mình, rồi lại lưu loát đem quần dài của nam nhân kéo xuống, tình cả quần lót cũng cùng nhau cởi ......
Lâm Mộ Thiên lỏa thân bại lộ ở dưới ngọn đèn.
Thư Diệu nghe thấy thanh âm kiềm chế của Lâm Mộ Thiên, liền một đướng hôn đến bụng nam nhân.
Bởi vì quá mức kích thích, thân thể Lâm Mộ Thiên hơi hơi run run. Cùng lúc đó, Thư Diệu cúi đầu hàm vật nhỏ đang ngủ say ở giữa hai chân nam nhân vào miệng.
“A......” Lâm Mộ Thiên cúi đầu rên rỉ một tiếng, bị khoang miệng ấm áp của Thư Diệu bao vây, cả người Lâm Mộ Thiên đều vô lực, cả người nam nhân mềm nhũn tựa vào sô pha, hô hấp dồn dập, chỉ có thể tùy ý thư Diệu phun ra nuốt vào dục vọng chính mình…..Vật nhỏ dần dần ngẩng đầu…
Lâm Càng an vị ở bên cạnh nhìn hai người bọn họ, tầm mắt tràn ngập dục vọng mãnh liệt kia của Lâm Càng làm cho tâm tình Lâm Mộ Thiên trở nên xấu hổ không chịu nổi.
Em trai mình--- Lâm Càng, an vị ở bên cạnh, thưởng thức Thư Diệu đáng vì mình khẩu giao!
Trời ạ......
Lâm Mộ Thiên quả thực xấu hổ đến mức không ngẩng đầu lên được.
Thư Diệu chậm rãi ngẩng đầu, dục vọng đứng thẳng của Lâm Mộ Thiên từ trong miệng y trượt ra, ngay cả Lâm Mộ Thiên cũng không nhìn hình ảnh dâm mỹ như vậy.
Lúc này, Thư Diệu môi hồng hồng, con ngươi đen hữu thần, đang gắt gao theo dõi gương mặt vì thẹn thùng mà đỏ lên của nam nhân.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét