Thứ Hai, 29 tháng 12, 2014

ĐTTNL 161_162

   
Chương 161.

“Cậu muốn tôi làm cái gì?” Lâm Mộ Thiên chậm rãi ăn cơm, cũng không có ngẩng đầu lên nhìn Lâm Càng.
“Nếu tôi nhớ không lầm, Thanh Dương và anh có quan hệ rất tốt .”

Thư Diệu cùng Nhiên Nghị đều có chút kinh ngạc, nhưng ở ngoài mặt vẫn là tỏ ra bình tĩnh, dù sao đều là người đã từng trải qua sóng to gió lớn, loại chuyện này chỉ có thể nói là chuyện bình thường không đủ để làm cho trên mặt bọn họ xuất hiện thêm biểu tình dư thừa nào, nên soái , vẫn là như vậy soái.
Nam nhân không có nói nữa, chính là lắc đầu cự tuyệt, tỏ vẻ mình cùng Thanh Dương giao tình không sâu, ba người hy vọng lại thất bại, Nhiên Nghị còn nói nam nhân vài câu, làm mất đi tâm tình đang tốt của nam nhân.
“Cậu hãy nói ít đi vài câu được không, là bảo cậu đến ăn cơm chứ không phải bảo cậu đến nói này nọ.” Thanh âm bình tĩnh của Thư Diệu vang lên, lại lộ ra hơi thở bất mãn mà cảnh cáo Nhiên Nghị, y không vọng huynh đệ tốt của mình luôn hướng những ác ngữ tới Lâm Mộ Thiên. Nhưng thái độ của Nhiên Nghị làm cho người nhiều năm không mắng thô tục như Thư Diệu cũng phải xúc động mà bạo phát thô khẩu ( miệng nói lời thô tục ) .
“Anh hai, anh thật sự cùng hắn không quen sao?” Tay Lâm Càng đặt ở dưới bàn, vụng trộm mà nắm tay nam nhân, khi hắn đang hỏi hắn nhẹ nhàng mà nhéo nhéo tay nam nhân .
Lòng bàn tay Lâm Càng thực ấm áp, nam nhân cũng không có bỏ ra, chính là bất đắc dĩ cười cười:“Hiện tại không quen .” Dù sao thiệt nhiều thiệt nhiều năm cũng chưa gặp mặt ......
Lâm Càng cũng không hỏi nữa, hắn cũng không yêu cầu nam nhân ra mặt hỗ trợ, chính là tay hắn vẫn nắm tay nam nhân không buông, một khắc cũng không rời khỏi người nam nhân, Thư Diệu thương thương sẽ đưa đĩa ra cho nam nhân, nam nhân lễ phép nhận lấy rồi nói lời cảm ơn, chi tiết này ở trong mắt Nhiên Nghị lại không có ấm áp, không có hài hòa, thực không thể chịu nổi, hắn chỉ cảm thấy buồn cười lại buồn cười.
Trên đường trở về, xe trực tiếp lái lên đỉnh núi, bởi vì còn chưa nghĩ ra biện pháp giải quyết bọn họ đều có vẻ dị thường im lặng, nam nhân liền im lặng tựa vào bên người Thư Diệu, chậm rãi ngủ.
***
Ngày kế tiếp, nam nhân rất bận rộn, trừ bỏ phải quay phim  ở bên ngoài, có đôi khi Vĩnh Trình cũng tới tìm nam nhân , mỗi lần Vĩnh Trình đều không ở được bao lâu. Mặc kệ là thời gian nào, khi Vĩnh Trình nhận được điện thoại hắn đều sẽ rời đi, nam nhân thấy thế cũng thành thói quen.
Nam nhân sẽ không chủ động đi hỏi, nam nhân biết vĩnh Trình và Nhiên Nghị đối đầu với nhau, thời điểm nam nhân ở bên cạnh Vĩnh Trình cũng chưa bao giờ để quyền lợi làm ảnh hưởng đến tình cảm, hơn nữa mỗi lần gặp nhau đều là do Vĩnh Trình chủ động tìm đến, nam nhân cũng không ngăn cản được hành vi của Vĩnh Trình.
Bởi vì chuyện tuyển cử lập pháp của Nhiên Nghị, Lâm Càng và Thư Diệu đều rất ít khi về nhà, nam nhân cũng liền rơi vào thanh tĩnh nhưng những ngày im lặng lại trôi qua đặc biệt mau.
Ngày nào mà sự việc của Nhiên Nghị còn chưa giải quyết, Lâm Càng và Thư Diệu sẽ vẫn còn bị vây trong nguy hiểm, nguyên bản nam nhân không muốn gặp lại Thanh Dương nhưng là sự tình lại luôn nằm ngoài dự đoán của mọi người.
“Mộ thiên, ngày mai có buổi lễ khai mạc Mã Tái, có mời anh đi nga, lần này hoạt động thực long trọng, hơn nữa rất nhiều danh nhân đều đi, anh không được lỡ hẹn nga, nhất định phải đến nga!” Người đại diện cũng chính là vị mỹ nữ đang nói cho Lâm Mộ Thiên biết lịch trình của ngày mai, cùng với một ít chuyện cần chú ý, sau khi nói xong một đống lớn Lâm Mộ Thiên cười gật đầu.
Ngày hôm sau, tại lễ khai mạc Mã Tái, Lâm Mộ Thiên lấy thân phận khách quý đứng dưới khán đài xem biểu diễn khai mạc, đương nhiên lại sự kiện quan trọng như thế này làm sao có thể thiếu Thư Diệu và Lâm Càng được. Chính là, chỗ ngồi của bọn họ ở rất xa, không có phương tiện trao đổi. Mà hôm nay Nhiên Nghị lại còn mang theo một vị bạn gái xinh đẹp ngoại quốc, Anh Pháp hỗn huyết, dáng người cao gầy, rất cao quý, hai người đứng chung một chỗ phi thường xứng đôi.
Chương 162.
Bất quá, chuyện như vậy, Lâm Mộ Thiên cũng không có tâm tư đi để ý, tại buổi lễ cũng có nhiều người xin chữ ký của nam nhân, nam nhân đều mỉm cười ký cho bọn họ, thẳng đến khi bảo an đem tất cả những người đó ly khai buổi lễ long trọng này, nam nhân mới chính thức thanh tĩnh.
Đột nhiên.
Lão nhân đầu hói ngồi ở bên cạnh nam nhân bị người khác gọi đi, theo sát phía sau là Nhiên Nghị cùng bạn gái của hắn ngồi vào chỗ bên cạnh nam nhân, lúc này Lâm Mộ Thiên rất có xung động muốn chạy lấy người, nhưng là nam nhân bận tâm đến lời dặn của người đại diện  vẫn là ngồi ở tại chỗ không hề động.
Chỉ cần xem biểu diễn là tốt rồi! Đúng vậy, chỉ nhìn biểu diễn, xem như người bên cạnh không tồn tại thì tốt rồi......
Nhiên Nghị căn bản cũng chưa nhìn đến nam nhân, từ nãy đến giờ hắn thủy chung đều xem nam nhân là không khí, tự do tự tại mà dùng ngoại ngữ lưu loát của mình nói chuyện cùng bạn gái, hai người cử chỉ thân mật, ngôn ngữ cũng là thân thiết.
Khi nam nhân nghe được Nhiên Nghị nói với bạn gái hắn “ Em hôm nay rất xinh đẹp”, nam nhân nhịn không được quay đầu nhìn nữ nhân kia liếc mắt một cái, không khỏi sợ hãi mà xác thực rất đẹp a, nếu lấy khả năng thẩm mỹ của nam nhân mà nhận xét thì hẳn là cực phẩm rồi, bộ lễ phục màu hồng nhạt, mái tóc nâu uốn nhẹ ở bên hông, đôi mắt to tròn được bao phủ bởi hàng mi dài cong vuốt  thực động lòng người.
Thời điểm vị bạn gái ngoại quốc kia nhìn thấy Lâm Mộ Thiên, lễ phép hương Lâm Mộ Thiên mỉm cười.
Nam nhân cũng biết tính tình của chính mình, người không quen biết sẽ không nói chuyện phiếm, cho đến khi bạn gái của Nhiên Nghị đi toilet, Nhiên Nghị mới quay đầu lại nhìn đến Lâm Mộ thiên.
Thời điểm Nhiên Nghị nhìn đến Lâm Mộ Thiên, luôn mang theo một chút khinh thị cười nhạo:“Làm gì thế, gian phu không có bên cạnh liền cảm thấy nhàm chán sao ?”
“Không......” Lâm Mộ Thiên nhíu mày trả lời, thanh âm nam nhân không lớn, nhưng là đủ để Nhiên Nghị nghe đến nhất thanh nhị sở. ( rõ ràng )
Mặt Nhiên Nghị hướng đến phía trước, một bên lười biếng thưởng thức buổi biểu diễn nhàm chán, một bên hỏi Lâm Mộ Thiên:” Anh có biết lễ khai mạc Mã Tái này là ai làm không ? Thân phận như anh mà cũng có thể tham dự, xem ra quan hệ giữa anh và Thanh Dương cũng thực tốt a.”
Nam nhân trầm mặc, bởi vì người đại diện cũng không có nói cho biết , chủ sự lần này là ai, nhưng mình và Thanh dương quan hệ hay không quan hệ tựa hồ cũng không quá trọng yếu, chủ sự đều mời danh nhân tham dự, chính là ở trong mắt Nhiên Nghị …. Lâm Mộ Thiên không phải là danh nhân mà thôi.
“Tôi và Thanh Dương không quen.” Lâm Mộ Thiên vẫn là câu nói kia.
“Thật sự không quen sao?” Nhiên Nghị cười đến ngả ngớn, con ngươi  lóe ra quang mang rét lạnh:“Tôi còn nghĩ đến anh đã ngủ cùng hắn rồi chứ, tôi biết anh không muốn giúp tôi, nhưng là anh đừng quên, em trai anh cũng sẽ bị liên lụy.”
“......” Lâm Mộ Thiên bất giác nhẹ run lên một chút, khó chịu lặp lại,“Tôi và Thanh Dương không quen.”
Mặt Nhiên Nghị hoàn toàn lạnh xuống, hắn dùng ánh mắt đầy hàn băng của mình nhìn nam nhân chằm chằm. bên miệng lại không ngừng cười nhạo:” Anh còn dám nói dối tôi, anh và Thanh Dương không quen Lâm Càng sẽ như vậy không yêu cầu anh sao ?”
“......”
“Tôi cũng không giống Lâm Càng để ý đến cảm thụ của anh như vậy, tôi có rất nhiều thủ đoạn, anh phải hảo hảo hiểu rõ chứ, đêm nay phải cho tôi câu trả lời thuyết phục a.” Nhiên Nghị vốn là muốn đi nhưng lại nhớ tới cái gì, hắn ái muội tiến tới bên tai nam nhân:” Còn có một việc vẫn là quên nói cho anh biết, băng ghi hình trong đêm tân hôn của anh tôi có rất nhiều a, anh ngày đó thực sự là rất lãng ….”  Vừa nói Nhiên Nghị vừa đánh giá thân thể nam nhân, điều này làm cho nam nhân thực chịu không nổi.
“Tôi không hiểu cậu đang nói cái gì.” Lâm Mộ Thiên thật sự không rõ, vì cái gì Nhiên Nghị lại đối với mình bất mãn như vậy.
“Anh  không nhớ rõ cũng không quan hệ, tôi có thể chậm rãi nhắc nhở anh.”
Nhìn thấy sắc mặt ngày càng khó coi của Lâm Mộ Thiên, Nhiên Nghị tiếp tục nói:“Ngày anh kết hôn, tôi lại là “chú rể” thứ nhất làm anh, lúc tôi làm anh, anh vẫn luôn kêu “ nhanh lên nhanh lên đừng có ngừng”, anh còn hung hăng mà ôm tôi, không nhớ rõ sao?”

Lâm mộ thiên không hiểu Nhiên Nghị đang nói cái gì, chính là sắc mặt trắng bệch mà nhìn ác ma trước mắt, đôi môi run run, chỉ có thể đứt quãng nói ra vài lời:“Cậu...... Cậu thực hạ lưu......” Nam nhân thực vô lực, như thế nào lại khiến cho mình gặp gỡ loại người như thế. 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét