Chương
3.
"Tôi khi đó là tôn trọng cô ta không được sao, cậu
đừng nghĩ ai cũng là sắc lang như cậu
được hay không a, mới gặp mặt Amme vài lần đã làm thịt người ta rồi.”
Lam hữu kêu lên, hắn làm sao lại có tật xấu đó chứ, mặc dù đối với tính dục có
chút lãnh đạm, nhưng là hắn không có cùng nam nhân khác làm chuyện gì a, như
thế nào lại là đồng tính luyến ái được chứ, Lam Hữu căn bản không tin lời phân
tích của Hứa Phi.
"Tôn trọng, tôn trọng cái rắm, chỉ cần là đàn ông,
làm sao có thể trở thành Liễu Hạ Huệ, cậu mua nhiều đồ cho Tuyên Dao Dao như
vậy, rồi còn thường hỏi han cô ta, chỉ cần nơi đó của cậu bình thường, không có
khả năng là cậu không muốn cô ta, trừ phi cậu làm tất cả chuyện này chính là
muốn che đậy bí mật đen tối của mình, cho nên cậu mới có thể không có dục
vọng.Lam Hữu, nếu không chúng tìm đàn ông làm thử xem, nếu cậu đối đàn ông có ý
gì, cậu yên tâm tôi sẽ giữ bí mật cho cậu, cũng sẽ không kỳ thị cậu, chúng ta
vẫn là anh em tốt, cậu cũng đừng băn khoăn chuyện này nhiều.” Hứa Phi cứ thế
tiếp tục nói liên miên, y càng ngày càng cảm thấy phân tích của mình thật có đạo
lý.
"Hỗn đản, Hứa Phi, cậu còn nói nữa tôi sẽ tức giận
thật đó!” ngươi nếu đang nói ta sẽ tức giận , " Lam Hữu hung hăng uống một
ngụm bia đối Hứa Phi kêu lên, hắn thật tức giận a, hắn cho tới bây giờ đều
không có đối đàn ông sinh ra JJ (gian tình) , bất quá đối với nữ nhân cũng không
có, hắn lớn như vậy , cư nhiên chưa từng mộng tinh.
Chẳng lẽ hắn thật sự là “không được”, không đúng, rõ ràng thân
thể hắn đều thực khỏe mạnh, hay là hắn nên đi bệnh viện xem thử, bất kể là xem
tiểu thuyết khiêu dâm hắn cũng chưa từng cương lên a, hắn cũng không cảm thấy
thật hứng thú với chuyện này, hắn sẽ
không thật sự cương không nổi a, tâm Lam Hữu đều trùng xuống, trong lòng hắn
miễn bàn là có bao nhiêu khó chịu, làm đàn ông mà “không được” thì còn là đàn
ông sao.
Hứa Phi nhìn bạn tốt của mình lâm vào trầm tư, hiện tại
không phải nên là vì bị bạn gái đá mà thương tâm sao, sao bạn tốt này của y
hiện giờ lại bộ dáng lo lắng a, thấy thế nào cũng không giống bộ dạng thương
tâm, hay là Lam Hữu thật sự thích đàn ông a, tuy rằng vừa rồi y có phân tích
một số chuyện cho Lam Hữu, nhưng cũng không phải chính xác, nếu có thể y vẫn hy
vọng bạn tốt của mình có thể tìm một người phụ nữ tốt rồi kết hôn sinh con,
sinh ra một tiểu hài tử đáng yêu, đến lúc đó có thể chơi đùa cùng hài tử nhà y.
" Lam Hữu cậu không sao chứ? Thời gian cũng không còn
sớm, chúng ta đi ăn đi, tôi đói bụng rồi.” Hứa Phi lấy tay quơ quơ trước mặt
Lam Hữu.
Trong lòng Lam Hữu không yên, hai mắt vô thần nhìn chăm
chú vào những người đang đi lại trên đường, hắn thật lo lắng chuyện đó sẽ xảy
ra, hiện tại cái gì bạn gái, cái gì bị bạn gái đá đều bị hắn ném lên chín tầng
mấy rồi, vẫn là tính dục của hắn quan trọng hơn a.
"Cái gì? Cậu đã đói bụng , vừa lúc tôi cũng đói bụng,
đi ăn đi, đại trượng phu hoạn vô thê tử gì gì đó cậu không cần lo lắng cho
tôi.” Lam Hữu thở dài nói.
Kỳ thật Lam Hữu muốn sớm một chút đem Hứa Phi đuổi đi, nếu
hắn không ăn cơm Hứa Phi khẳng định lo lắng, y sẽ gọi đám bằng hữu đến đây tìm
hắn khuyên nhủ. Nếu bị người nhìn thấy bộ dạng này của hắn, hắn như thế nào có
thể về nhà, hắn không thử làm sao biết mình có được hay không, nếu quả thật có
vấn đề, hắn sẽ đi bệnh viện xem, vấn đề này liên quan đến tính phúc cả đời của
hắn a, qua loa là không được, đương nhiên việc này chỉ có thể trộm tiến hành,
tuyệt đối không thể để cho đám bạn tốt của hắn biết được chuyện này, bằng không
hắn còn có mặt mũi nào mà nhìn người a.
Hứa Phi dẫn hắn đi đến một quán ăn nhỏ cách chỗ hai người
không xa lắm, y thấy Lam Hữu ăn như hổ đói, Hứa Phi rốt cục yên tâm, còn có thể
ăn nhiều như vậy, đã nói lên huynh đệ của y không có vấn đề gì, xem ra y ngày
hôm nay có thể an tâm đi làm .
Bất quá Hứa Phi có chút mơ hồ là không yên, bị bạn gái đá
như thế nào lại không thương tâm chứ, nếu Lam Hữu vì chuyện này mà đau buồn rồi
làm việc hồ đồ, Lam đại thúc mà biết được việc này do y nói ra, không biết có
lột da y hay không a. Ai bảo y lại nhiều chuyện như vậy, Hứa Phi cảm thấy mình
thực sự là có lỗi quá.
" Lam Hữu cậu thực sự là không có việc gì chứ? Tôi
còn phải đi làm a, nếu trong lòng cậu khó chịu thì có thể tìm Trương Hồng uống
rượu, cậu ta gần đây rất rãnh rỗi, có thể cùng cậu phát tiết." Hứa Phi rút
ra một tấm giấy khăn lau miệng, nói.
"Không cần, tôi rất tốt, Tuyên Dao Dao không quan tâm
tôi, là tổn thất của cô ta, nếu như cô ta quay lại tôi nhất quyết sẽ không tha
thứ.” Lam Hữu vẻ mặt đoạn tuyệt nói, chẳng qua ngữ khí của hắn nghe thế nào
cũng không có khí thế a.
"Tốt lắm, cậu ăn no rồi lái xe về nhà đi, tôi đã xin
phép nghỉ giúp cậu rồi, hảo hảo thả lỏng một ngày, ngày mai rồi hãy đi làm.”
Hứa Phi nói với Lam Hữu, y vừa rồi đã gọi điện xin nghỉ cho vị sếp bụng bia kia
của Lam Hữu, vị sếp kia cũng biết hôm nay tâm tình của Lam Hữu không tốt, tự
nhiên là cho phép .
Lam Hữu hung hăng xem cái bánh bao là Phó Hàn Triệt mà cắn
mạnh xuống, sau khi nhìn thấy thân ảnh Hứa Phi biến mất, hắn đứng lên rồi khẩn
cấp chạy về nhà.
Vội vội vàng vàng chạy đến cửa nhà, Lam Hữu từ trong túi
tiền lấy ra cái chìa khóa, đâm nhiều lần mới đem cái chìa khóa mở được, mở ra
cửa chống trộm, Lam Hữu đá rơi chiếc giày cũng không mang dép lê trong nhà đã
vội vàng chạy vào buồng vệ sinh, sau khi thải hết nước trong người Lam Hữu thở
dài thỏa mãn, hắn quơ quơ tiểu huynh đệ của mình, nhìn tinh thần tiểu huynh đệ
mềm nhũn, trong lòng hắn càng thêm lo lắng, hắn không giống như Hứa Phi và
Trương Hồng gia hỏa của bọn họ mỗi buổi sáng cũng đều bất ngờ cương lên một
lần, đó là chuyện mà hắn nghe được thời đại học khi mấy người bọn họ đùa giỡn
nhau, chính là từ trước đến nay hắn không có quan tâm đến phương diện này a.
Khi đó hắn là người nhỏ tuổi nhất trong đám, cho nên bọn họ cũng không có trêu
ghẹo việc này trước mặt hắn, hiện tại Lam Hữu phát hiện chính mình căn bản là
có vấn đề .
Trở lại phòng ngủ, mở máy tính lên, Lam Hữu tìm kiếm mấy
trang web AV nước ngoài có các mỹ nữ xinh đẹp mà hắn ngưỡng mộ, bắt đầu
download.
Mở ra phim AV, Lam Hữu
học động tác của người đàn ông trong phim, một bên nhìn chằm chằm vào ba
đại mỹ nữ trên màn hình, Lam Hữu bắt đầu triệt động lên xuống, sau một khoảng
thời gian, hắn đổi tay quay, thật là yếu ớt, AV gần sắp chiếu xong, tiểu Lam
Hữu vẫn là tuyệt không nể tình mà mềm nhũn, hoàn toàn không có dấu hiệu sẽ đứng
lên, tuy rằng tiểu huynh đệ của hắn không có cứng rắn nhưng hắn vẫn không hết
hy vọng , chỉ là mềm nhũn thì cũng không thể chứng minh được việc gì a.
Lam Hữu không hết hi vọng, hắn đột nhiên nghĩ đến một
chuyện có thể, lập tức lại bắt đầu động thủ ở trên trang web tìm kiếm, rất
nhanh hắn liền tìm một phim đồng chí ( gay) sau khi download xong, Lam Hữu bắt đầu xem
phim, hắn nhìn tiểu huynh đệ của mình mà đánh giá nó .
Trong phòng sương khói lượn lờ, màn hình bởi vì thời gian
quá dài không có bị chú ý đã muốn ám bụi , tiểu tử giữa hai chân Lam Hữu vẫn
như trước ủ rũ cúi đầu.
Tâm tình Lam Hữu bây giờ phi thường phi thường không hảo,
tiểu huynh đệ vừa rồi bị Lam Hữu đối đãi thô bạo, hiện giờ từng đợt đau đớn, thế
nhưng vẫn không khiến Lam Hữu để ý, tâm tình hắn bây giờ rất uể oải ,thật sự
không được, thật sự không được, làm sao lại không được a...
Hắn cũng đã hai mươi ba tuổi, ở thời trung học hắn có hỏi
qua cha hắn, chính là cha lúc ấy nói hắn còn không chưa có lớn, đợi qua vài năm nữa là tốt rồi, ông
nói hắn dậy thì muộn, chính là hiện tại
đã nhiều năm trôi qua, hắn cũng đã hai
mươi ba tuổi a, cũng không còn có thể to lớn nữa, chẳng lẽ cha lừa hắn, vẫn là
cha biết cái gì đó.
Lấy điện thoại cầm tay ra, Lam Hữu gọi điện cho cha mình.
"Uy, cha, là con, A Hữu, cha có khỏe không? Có hay
không tìm mẹ kế cho con a, hiện tại con không thể ở cạnh bên cha, một mình cha
ở sẽ cô đơn.” Lam Hữu lập tức kêu lên.
Theo trí nhớ của hắn thì, từ nhỏ đến lớn hắn đều cùng cha
mình nương tựa vào nhau mà sống, cha hắn rất đẹp trai, trong thôn có không ít
phụ nữ thích cha hắn, nhưng là cha hắn chưa bao giờ động tâm, Lam Hữu hiểu rất
rõ cha là sợ hắn bị mẹ kế đối xử tệ bạc, chính là hiện tại hắn đã trưởng thành
rồi, không cần loại vấn đề này nữa, cha hắn như thế nào lại không tìm một người
sống cùng mình a.
"A, là A Hữu sao, công việc có thuận lợi không? Không
cần lo lắng cho cha, cha sống rất tốt, cha không ở bên cạnh con, con có hảo hảo
chăm sóc chính mình không đấy?” Lam Tá tựa vào đầu giường tiếp theo điện thoại,
ánh mắt híp lại, diện mạo phong lưu tuấn mỹ.
Con trai đi vắng, Lam Tá ngay cả động cũng lười động, cũng
không biết khi nào Lam Hữu mới có bảo bảo a, chỉ cần hắn có bảo bảo y sẽ đem
bảo bảo về đây nuôi, y không muốn bảo bảo sống ở trên đó, y sẽ lo lắng.
"Thân thể tốt là được, cha, con hỏi cha một việc,
con hiện tại đã hơn hai mươi tuổi, vì sao ở phương diện kia con lại không được
a, cha rõ ràng đã từng nói chỉ cần con trưởng thành thì được, vì sao đến giờ
con vẫn không được a? Bạn gái của con, bởi vì con không được nên đá con rồi a.”
Lam Hữu từ trong tức giận điện thoại nói, không có người đàn ông tài năng nào ở
tình huống như vậy lại có thể bình tĩnh trấn định được.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét