Thứ Hai, 29 tháng 12, 2014

ĐTTNL 159_160


 Chương 159.
  
“Cậu rốt cuộc tìm ai?” Nam nhân có chút khiếp đảm tiếp tục nói,“Lâm Càng không ở nhà, Thư Diệu thì ở trên lầu tắm rửa, nếu cậu không ngại, thỉnh......
Thỉnh ở bên ngoài chờ......” Nam nhân không muốn Nhiên Nghị vào nhà, đối với nam nhân Nhiên Nghị như là quả bom hẹn giờ tùy thời đều có thể nổ, nam nhân cũng không rõ tính tình Nhiên Nghị.
“Tôi sẽ ngay tại nơi này chờ, anh gấp cái gì, khiếm thao.” Mí mắt Nhiên Nghị cũng chưa nâng một chút, lời nói thô tục càng ngày càng trôi chảy, thời điểm vũ nhục người khác ngay cả một chút cảm giác tội lỗi cũng không có, không biết có phải hay không là ngốc ở cục chính trị quá lâu, ngày nào cũng phải ngụy trang, mỗi ngày đều diễn trò, mỗi ngày đều phải đối mặt các đại nhân vật, làm cho tính tình hắn bị áp lực mà càng ngày càng táo bạo.
Nam nhân không nói gì mà chống đỡ ngôn ngữ hạ lưu của Nhiên Nghị, nam nhân sợ hãi đến độ không dám bước vào nhà, liền dứng ở cạnh cửa. Nhiên Nghị nhìn thấy bộ dáng khiếp sợ của nam nhân, trong lòng hắn thầm mắng Lâm Mộ thiên nam nhân này thật đúng là một kẻ bất lực.
Mang tâm tình ôm trò đùa dai, hắn rất phiền chán mà tùy ý hướng tay tới nam nhân vẫy vẫy:“Lại đây!” Hắn cơ hồ là dùng khẩu khí mệnh lệnh, nam nhân chỉ có thể cho rằng không có nghe thấy, chậm rãi đóng cửa lại.
“Cậu có chuyện gì sao?” Nam nhân vẫn là tránh hắn rất xa hỏi. Có một số việc có thể miễn liền miễn, nam nhân không muốn trêu chọc ai, cũng không muốn bị người khác nhìn thẳng vào mình.
Phản ứng ngốc lăng của nam nhân làm cho Nhiên Nghị mất hết hứng thú trêu chọc,  hắn chán ghét thúc giục nam nhân:“Anh đi gọi điện thoại cho Lâm Càng, bảo hắn mau mau trở về, lão tử đang bị người đùa chết, vậy mà hắn còn có tâm tình đi làm, đến lúc xảy ra chuyện, hắn cùng công ty của hắn đều phải chôn cùng.”
Tuy rằng không biết Nhiên Nghị phiền cái gì, nhưng nam nhân vẫn là đi gọi điện thoại cho Lâm Càng, Lâm Càng nhận được điện thoại đang ở trên đường gấp trở về. Thư Diệu tắm rửa xong từ trên lầu bước xuống, y liền thấy Nhiên Nghị đang nổi trận lôi đình ngồi ở phòng khách xa hoa.
“Phát sinh chuyện gì , cơn tức lớn như vậy.” Thư Diệu một bên hỏi Nhiên Nghị, một bên làm cho nam nhân đang bất an ngồi xuống ghế sô pha, chính y cũng an vị bên người nam nhân.
Từ một khắc khi Thư Diệu bước xuống lầu, Nhiên Nghị sẽ không tái để ý đến nam nhân nữa, hắn đến đây là để giải quyết sự tình, không phải đến tìm Lâm Mộ Thiên gây phiền toái, huống chi hắn cũng không có hứng thú gây phiền toái cho nam nhân.
“Còn không chính là bởi vì Vĩnh Trình, cậu cũng không phải không biết, hắn lợi dụng quan hệ với chú của hắn, lần này hắn đưa ra phương thức bỏ phiếu bầu ủy viên ở hội lập pháp, cậu nói xem hắn không phải là muốn tôi chết sao, chẳng những là tôi mà ngay cả cậu cùng công ty Lâm Càng đều sẽ bị liên lụy.” Nhiên Nghị tức giận đến đánh lên  cái bàn.
“Tốt lắm, cậu không cần phải nói , cậu theo tôi lên lầu nói chuyện.” Thư Diệu đánh gãy lời của Nhiên Nghị, nam nhân cũng biết mình không có tư cách biết nhiều chuyện, liền xoay người đi phòng bếp.
Lúc Lâm càng về, nam nhân nói cho hắn biết Nhiên Nghị và Thư Diệu đều ở trên lầu, Lâm Càng hôn nam nhân một ngụm, liền khẩn cấp đi lên lầu, nam nhân mơ hồ có lọai dự cảm không tốt.
Lần này......
Tựa hồ chuyện có điểm lớn......
Khi ba người bàn bạc xong xuống lầu, tâm tình cũng không được tốt, tựa hồ không nghĩ ra biện pháp giải quyết, nam nhân cũng không hỏi nhiều, cùng bọn họ đi ăn cơm, Thư Diệu vẫn đều nắm tay nam nhân, điều này làm cho Nhiên Nghị cảm thấy nam nhân phi thường chướng mắt.
Nam nhân cũng nhận thấy được tầm mắt sắc bén của Nhiên Nghị, một đường đều là cúi đầu, ngẫu nhiên cùng Lâm Càng bắt chuyện vài câu, Lâm Càng cũng liền hỏi nam nhân một chút chuyện quay phim, mỗi lần như vậy Nhiên Nghị đều sẽ cười nhạo nói vài câu:” Gần đây diễn viên trẻ rất được hoan nghênh, với tuổi này của anh ta, hài lòng hay không thì không biết nhưng mệt thì khẳng định là mệt.”
Chương 160.
Nam nhân biết hắn đang chỉ điều gì.
Lúc ăn cơm, Thư Diệu gắp cho nam nhân một ít rau, nam nhân thích đồ ăn thanh đạm, không thích dầu mỡ. Nam nhân trầm mặc ăn cơm, cũng không có hứng thú nghe bọn hắn nói chuyện, nhưng là từ một khắc khi bước vào nhà hàng Nhiên Nghị liền tức giận, hắn luôn để bụng việc Thư Diệu và Lâm Càng đối tốt với nam nhân vô dụng Lâm Mộ Thiên này, làm mất cả g có tư vị ăn uống của hắn ..
“Anh ta cũng là nam nhân, các cậu đối tốt với anh ta như vậy làm chi? Nếu không phải gian phu Vĩnh Trình của anh ta giở trò quỷ, chúng ta sẽ không chật vật như bây giờ !” Hắn vỗ mạnh xuống bàn, làm cho người phục vụ sợ tới mức suýt nữa làm đổ canh ra ngoài.
Bả vai nam nhân run lên, nhưng vẫn ngẩng đầu nhìn về phía Nhiên Nghị,  mím đôi môi, không nói được một lời nhìn hắn.
“......”
“......”
“Đợi đến lúc chúng ta đều xong đời, hai cậu sẽ không còn gì để níu kéo anh ta, lúc đó anh ta nhất định cùng gian phu của mình cao chạy xa bay !” Nhiên Nghị lạnh lùng nhìn ba người, có điểm chế giễu mà nói.
Thư Diệu và Lâm Càng tựa hồ là bị hắn mắng đến sửng sốt, mọi người khả năng đều quên , để trở thành nam nhân chân chính trước hết phải có được quyền thế, chỉ có như vậy mới có thể làm những gì mình muốn.
“Cậu không cần nói nữa.” Thư Diệu mệt mỏi nói, y không muốn nghe ngôn ngữ bất kính của Nhiên Nghị đối với Lâm Mộ Thiên.
“Mọi chuyện đều đã qua......” Lâm Càng cũng nhắc nhở Nhiên Nghị, ba người đều bị  tâm tình không tốt bao phủ.
Toàn bộ buổi tối Nhiên Nghị đều là phiền muộn uống rượu, một ly rồi lại một ly, Thư Diệu và Lâm Càng đều khuyên không được hắn, mọi người đều biết Nhiên Nghị ở trong cục diện chính trị hỗn loạn này kỳ thật cũng không dễ dàng gì, nam nhân đã có chút sợ hãi ánh mắt của Nhiên Nghị, ánh mắt cười nhạo của Nhiên Nghị làm tổn thương lòng tự tôn của nam nhân.
Nhiên Nghị mở lớn miệng uống hết ly rượu, uống quá nhiều rượu làm cho mặt hắn có chút phiếm hồng, hơn nữa làn da trắng nõn, ở dưới ngọn đèn vàng nhạt lại tràn ngập cảm giác yêu dị, hắn vẫn duy trì được thanh tĩnh mà vỗ vỗ vai Lâm Càng:” Rốt cuộc ngay cả một biện pháp cũng không có, người bên khu tây kia, có hay không chịu gặp cậu? Hiện tại chỉ còn cách tìm xã hội đen để giải quyết mọi chuyện.”
Lâm Càng chậm rãi lắc đầu, Thư Diệu cũng nhíu mày.
Nam nhân chậm rãi từ túi tiền  lấy ra tấm  danh thiếp, đưa  đến tay Lâm Càng:” Buổi chiều lúc quét dọn phòng cậu mà nhặt được.”
“Anh chen miệng vào làm gì, chúng tôi đang bàn bạc chuyện nghiêm túc, anh đem cái danh thiếp này ra thì có lợi ích gì!” Nhiên Nghị “Thiết” vài tiếng, cười nhạo nam nhân yếu đuối, cười nhạo nam nhân chỉ biết là ở thời khắc mấu chốt nói chuyện vô nghĩa.
Lâm Càng liếc mắt một cái :“Có biện pháp , tìm người Thanh ban, hỗ trợ giải quyết.”
Nhiên Nghị thiếu chút nữa bị rượu làm sặc:“Đừng nói giỡn, Thanh Dương như thế nào chịu giúp tôi , tiền công bọn họ lấy rất cao a!” ( chém )
“Thanh Dương, chính là thiếu chủ Thanh bang sao? Tôi trước kia cũng có được danh tiếng của hắn .” Thư Diệu bắt đầu lo lắng,“Thanh bang tiền chút năm còn có thể, mấy năm nay ở tây khu thế lực yếu đi rất nhiều.”
“Thực lực yếu không quan hệ, quan trọng nhất là ở nhân mạch.” Lâm Càng đem danh thiếp đặt lên bàn.
Nam nhân cúi đầu, không có gia nhập thảo luận.
“Lâm Càng, cậu đi cùng hắn nói chuyện, Thanh Dương và chú của Vĩnh Trình cũng có quan hệ, nếu làm cho Thanh Dương ra mặt, Vĩnh Trình sẽ không biện pháp hành động .”
“Được.” Thư Diệu gật đầu, đồng ý lời nói của Nhiên Nghị.

“Tôi cùng hắn không quen biết, chính là lần trước ở yến hội, hắn cho tôi danh thiếp.” Lâm Càng nâng ly rượu, miệng nhỏ tao nhã nhấp nhất cái,ánh mắt hắn lại không ngừng nhìn vào người nam nhân đang cúi đầu ăn cơm, hắn do dự mở miệng:” Anh hai, lần này anh nhất định phải giúp tôi….  ” 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét