Thứ Hai, 2 tháng 2, 2015

ĐTTNL 179_180



Chương 179.
Nhiên Nghị lạnh lùng theo dõi Lâm Mộ Thiên, bọt nước trong suốt đã làm ướt khuôn mặt anh tuấn của hắn, từng  giọt chất lỏng chậm rãi theo hai bên má hắn chảy xuống.
“Cậu vì cái gì muốn bắt......”

Lâm Mộ Thiên còn chưa nói xong, đã bị Nhiên Nghị nắm chặt cằm, Nhiên Nghị ác liệt đem ly rượu đổ vào miệng nam nhân, cồn kích thích yết hầu nam nhân, nam nhân bị nghẹn mà liều mạng ho khan!
Nhiên Nghị người này, rất nguy hiểm, luôn làm nam nhân không thể tưởng tượng ra sự tình tiếp theo.
“Tôi bắt người còn cần lý do sao? Hiện tại anh ở trong tay tôi, tôi muốn xem cái tên Thanh Dương còn dám đùa giỡn lão tử nữa hay không a!” Nhiên Nghị rất lãnh tĩnh lau rượu dính trên mặt mình, tiếp theo hắn lại rót thêm một ly rượu khác, đưa cho Lâm Mộ Thiên.
Lâm Mộ Thiên bị nghẹn choáng váng, nam nhân vốn muốn hất ly rượu vào mặt Nhiên Nghị nữa, nhưng là rượu này thực mạnh, vừa rồi nam nhân bị ép uống một ly lớn, hiện tại đã muốn có chút say, ngón tay thực vô lực.
“Anh chỉ cần uống ly rượu này, tôi liền nói cho anh vì sao tôi lại bắt anh.” Nhiên Nghị dụ dỗ Lâm Mộ Thiên, hắn muốn xem Lâm Mộ Thiên ngu ngốc này rốt cục có thể chống đỡ đến khi nào. Lúc trước hắn kêu Lâm Mộ Thiên đừng dây dưa với Thư Diệu, nam nhân lại không chịu nghe, lần này phải cho nam nhân này biết sắc mặt của hắn mới được, phải cho nam nhân ngu ngốc này biết hắn vì cái gì lại khi dễ nam nhân.
Hắn muốn cho Lâm Mộ Thiên biết, ai mới là chủ của trò chơi!
“Được, tôi...... Tôi uống.”
Tay Lâm Mộ Thiên nâng lên, một chất lỏng chạy vào cổ họng, đầu nam nhân vựng vựng, chỉ cảm thấy ót mình nóng lên.
Lâm Mộ Thiên nguyên bản nghĩ, Nhiên Nghị sẽ đánh mình, không nghĩ tới Nhiên Nghị lại kêu nam nhân uống rượu, nam nhân không thích uống rượu, loại rượu mạnh này lại càng không hợp khẩu vị của nam nhân!
“Lần trước, Thanh Dương của anh làm cho mất mặt tại hội yến, tôi sẽ không dễ dàng quên như vậy, tôi “thỉnh” anh tới chính là muốn anh làm vương bài của tôi, anh sẽ không để ý nga.” Hai tròng mắt Nhiên Nghị tràn ngập tà khí, ánh mắt thản nhiên nhìn Lâm Mộ Thiên, giờ phút này khóe môi Nhiên Nghị nhếch lên lộ ra tươi cười.
Lâm Mộ Thiên cũng biết, loại ngữ khí không rõ ràng này của Nhiên Nghị chính là muốn vũ nhục mình, cười nhạo mình, nam nhân không muốn bị lợi dụng, cũng không muốn trở thành gánh nặng cho bất kỳ kẻ nào, nam nhân hiện tại liền lấy hình thức con tin mà ở cạnh bên người Nhiên Nghị sao?
Muốn chạy trốn là không có khả năng !
“Tôi đối với cậu mà nói, không có  giá trị lợi dụng.”
“Ai nói không có.” Khóe mắt Nhiên Nghị phiêu đến Lâm Mộ Thiên liếc mắt một cái, ngữ khí mang theo vài tia đùa cợt:“Anh là phi thường hữu dụng a, xem ra anh bây giờ không rõ ràng giá trị của bản thân a.”
“Cậu làm như vậy là phạm pháp ! Tôi có thể tố cáo cậu giam cầm….Giam cầm phi pháp!” Lâm Mộ Thiên không phục cùng Nhiên Nghị lý luận, nam nhân vừa nói ra miệng liền hối hận, nam nhân đã muốn quên Nhiên Nghị là người của cục chính trị, hơn nữa Nhiên Nghị còn là ủy viên của hội lập pháp, tục ngữ nói, danh không cùng quan đấu.
Giờ phút này,  tình cảnh nam nhân rất nguy hiểm, thời điểm đối mặt Nhiên Nghị, tâm tình nam nhân cũng trở nên thực không xong.
Lâm Mộ Thiên dưới ép buộc của Nhiên Nghị, uống mấy ly rượu, vẻ mặt nam nhân bị nghẹn đến đỏ bừng, ngay cả hốc mắt cũng ươn ướt phiếm hồng, chỉ cảm thấy cả người nóng lên, khong miệng, đầu lưỡi, đều có một cỗ cảm giác thiêu đốt.
“Khụ khụ...... Nước......”
Lâm Mộ Thiên muốn uống nước, chính là Nhiên Nghị không cho Lâm Mộ Thiên , nam nhân thân thể hư nhuyễn nằm úp sấp, cước bộ không xong đi qua muốn rót nước uống, nhưng là Nhiên Nghị lại lấy đi cái ly của nam nhân không cho nam nhân uống nước.Cuối cùng, dưới tình huống không có biện pháp gì, nam nhân chỉ có thể lấy một cục nước đá bỏ vào miệng, sau khi ngậm lấy nước đá, cảm giác đầu lưỡi một mảnh lạnh lẽo, mang theo một chút đau đớn.
Lâm Mộ Thiên không thể ngậm kín miệng nên nước miếng theo khóe môi trượt xuống dưới. Nhiên Nghị vốn muốn trước đem nam nhân lộng say sau đó lại ngoạn, thế nhưng có chút không chế không được cảm xúc của chính mình.
Lâm Mộ Thiên đang còn giãy dụa, không phát hiện đồng tử màu nâu của Nhiên Nghị dần dần buộc chặt.
Chương 180.
 “Anh lại đây.” Nhiên Nghị ngồi ở trên chiếc giường lớn gọi Lâm Mộ Thiên , không kiên nhẫn ngoắc ngoắc. Hắn nhìn Lâm Mộ Thiên thong thả từng bước đi đến, hiển nhiên là cước bộ tán loạn.
Lâm Mộ Thiên ngiêng ngiêng ngả ngả đi tới bên giường, trong óc chính là một trận mãnh liệt vựng huyễn, trước mắt đột nhiên tối sầm liền hôn mê bất tỉnh. Bị ép uống nhiều rượu như vậy không vựng liền kỳ quái .
Nhiên Nghị lạnh lùng đá Lâm Mộ Thiên một cái :“Uy, đừng giả chết.”
“......” Không có phản ứng.
Nhiên Nghị cũng không có hứng thú cùng “Người chết” Làm cái loại sự tình này, sau khi xác định Lâm Mộ Thiên là say thật, mới gọi người đem Lâm Mộ Thiên nâng đi ra ngoài. Thời điểm Lâm Mộ Thiên tỉnh lại, là ở trên xe hơi đi lãnh sự quán ở nước ngoài.
Lâm Mộ Thiên cương tỉnh lại, Nhiên Nghị mà bắt đầu cười nhạo nam nhân.
“Rốt cục đã tỉnh, uống chút rượu liền say thành như vậy, anh vẫn là không phải nam nhân?!”
“Tôi đương nhiên là nam nhân!” Lâm Mộ Thiên không phục.
Nam nhân lại có người vô năng như vậy  sao?”
Nhiên Nghị cười nhạo nhìn Lâm Mộ Thiên vài lần, sẽ không lại  quan tâm nữa.
Xe đi vào rừng rậm, bốn phía người ở rất thưa thớt, khoảng cách đến đại sứ quán còn có một đoạn đường, ít nhất nếu ngồi trên xe một ngày thì cũng nhất định đến đó, Nhiên Nghị lần này chỉ dẫn theo hai bảo tiêu cũng một người lái xe, hơn nữa lại có thêm Lâm Mộ Thiê, trên xe tổng cộng chỉ có năm người.
Hai tay Lâm Mộ Thiên bị buộc chặt không giãy dụa được, nam nhân cũng lười lãng phí khí lực giãy dụa, nhưng là cái miệng của nam nhân rất rảnh rỗi nên nam nhân cứ hỏi cứ hỏi hỏi đến khi Nhiên Nghị sắp phát hỏa.
“Cậu muốn dẫn tôi đi nơi nào?”
Nhiên Nghị căm tức nắm cằm Lâm Mộ Thiên, nhìn Lâm Mộ Thiên trong chốc lát, tựa hồ nghĩ tới cái gì, miệng hắn bất giác giương lên, lộ ra ý vị thâm trường mà cười.
“Chờ tôi làm xong mọi chuyện, tôi liền trực tiếp đưa anh đến ‘dân kỹ viện’ cho anh cả đời làm nam kỹ.” Nhiên Nghị nửa thật nửa giả nói, dẫn tới bảo tiêu cũng lái xe trên xe bật cười .
Mấy nam nhân ở trong xe cười nhạo Lâm Mộ Thiên.
Lâm Mộ Thiên hoảng sợ trừng lớn hai mắt, bả vai run run rất nhỏ, Lâm Mộ Thiên khó có thể tin nhìn Nhiên Nghị, Nhiên Nghị vừa rồi nói cái gì? Sẽ không là mình nghe lầm đi? Nhiên Nghị nói muốn đem mình bán đi làm nam kỹ?
Lâm Mộ Thiên hoảng sợ lắc đầu, kiên quyết không đi làm cái loại sự tình này :“Cậu tên hỗn đản này…. Nếu Thư Diệu mà biết, cậu ấy khẳng định sẽ thay tôi báo thù, cậu tốt nhất…. Tốt nhất đưa tôi trở về.” Lâm Mộ Thiên không có lập trường nói như vậy, nhưng đây là tình huống bất đắc dĩ nam nhân vẫn là dũng cảm nói!
“Anh dám gọi tên Thư Diệu! Anh là ai, đừng có suốt ngày gọi Thư Diệu nữa, cậu ấy là anh em của tôi anh có tư gì mà tùy tiện gọi.” Nhiên Nghị ngoài miệng giả bộ sinh khí, trong lòng cũng rất phiền táo. Lâm Mộ Thiên chết tiệt này dám gọi Thư Diệu, cái người ngu ngốc này còn muốn nhúng chàm Thư Diệu? Còn muốn quấn quít lấy Thư Diệu không buông?
Nhiên Nghị hiện tại hối hận , hắn hối hận lúc trước không có ngăn cản Thư Diệu cùng Lâm Mộ Thiên phát sinh quan hệ, khi đó, hắn cũng tin tưởng Thư Diệu chính là ngoạn ngoạn mà thôi, nhưng là, hiện tại Thư Diệu lại rơi vào , thật sự là đáng chết!
Hắn một chút cũng không nhận thấy được, Lâm Mộ Thiên nam nhân ngu ngốc này rốt cuộc tốt ở chỗ này a !
Nghĩ đến đây, hắn sẽ khí.
Bất quá, không quan hệ, dù sao không lâu sau, Thư Diệu cũng sẽ không thấy nhìn thấy nam nhân này nữa, đáy mắt Nhiên Nghị hiện lên vài tia ngoan ý, khóe miệng tươi cười cũng càng ngày càng ngoan độc.
Lâm Mộ Thiên bắt đầu dùng sức mở cửa xe, nam nhân tình nguyện đi chết cũng không muốn làm loại chuyện này, Lâm Mộ Thiên tưởng tượng một chút mình bị nam nhân xa lạ nào đó đặt ở dưới thân, nam nhân liền cảm thấy một trận ghê tởm, càng đừng nói ở loại địa phương có bao nhiêu bẩn loạn đó.
“Lộn xộn cái gì!”

“Tôi không làm nam kỹ!” 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét