Chương 177.
Thân thể của Lâm Mộ Thiên phản ứng rất mỹ diệu àm nam nhân không thể khống chế được chính mình, mà sau khi làm xong Lâm Mộ Thiên đều đối hắn nói:
“ Đừng hỏi tôi câu này nữa, tôi không thích.”
Ngày qua thật sự mau, sau ngày Vĩnh Trình đi, nam nhân đang quay phim liền nghe thấy người ta nói bên ngoài có người tìm mình, nam nhân cũng không biết là ai, đoán rằng có thể là Lâm Càng hoặc Thư Diệu, nhưng khi nam nhân nhìn thấy Tâm Nghi đang mang thai, thì hoàn toàn chấn kinh rồi!
Tâm Nghi xem như cũng là vợ trước của mình đi!
Đã mấy tháng qua nam nhân lần đầu tiên nhìn thấy Tâm Nghi, Tâm Nghi ăn mặc đồ rất tốt, nhìn qua người cũng đẹp lên rất nhiều, cìn có xe cao cấp đưa cô ấy đên phiến tràng, khi nam nhân nhìn thấy hết thảy điều này, trong lòng không nói nên lời là tư vị gì.
Bụng Tâm Nghi…….
Đứa con trong bụng Tâm Nghi là con của mình sao? Hay là của người khác…..
Hơn nữa, mình và Tâm Nghi đều đã chặt đứt hết mọi quan hệ rồi a, lần này Tâm Nghi vì cái gì lại đến đây tìm mình chứ?
Ngay lúc Lâm Mộ Thiên đang tự hỏi, Tâm Nghi thế nhưng mang thai lại thương tâm mà quỳ trước mặt nam nhân:” Tôi…tôi..tôi….Tôi càu xin anh… Anh có thể …Lâm Lâm Lâm Càng……Anh có thể bảo Lâm Càng buông tha Vĩnh Trình đi…”
Bên cạnh có rất nhiều người đang xem náo nhiệt, Lâm Mộ Thiên chỉ cảm thấy một trận đầu váng mắt hoa.
Tâm Nghi vẫn là trước sau như một , Lâm Mộ Thiên nghe xong muốn hết hồn.
“Cô nói bậy bạ gì đó?”
“Van cầu...... Cầu anh ......”
“Cô trước mau đứng lên!”
“Tôi không đứng! Anh anh anh…. Anh đáp ứng tôi, tôi tôi đã amng thai con của Vĩnh Trình, anh hãy bỏ qua cho anh ấy đi!” Tâm Nghi vẻ mặt đau khổ, cô rơi lệ nói “ Anh ấy…Anh ấy…chú của anh ấy đã đồng ý cho tôi cùng anh ấy kết hôn rồi, anh anh anh…. Anh đừng đừng đừng …..Đừng quấy rầy anh ấy nữa!”
Lâm Mộ Thiên chỉ cảm thấy khí lực toàn thân đều bị rút đi hết, nam nhân không biết chính mình làm thế nào mà Tâm Nghi chịu đứng lên, nam nhân chỉ nhớ rõ là Tâm Nhgi không ngừng khóc trước mặt mình, không ngừng cầu xin mình.
Mọi người vây xem đến đây càng ngày càng đông, Lâm Mộ Thiên cảm thấy không còn mặt mũi nào mà nhìn người nữa, nam nhân sắc mặt trắng bệch dìu Tâm Nghị trở lại trong xe, Tâm Nghi biết nam nhân đã mềm lòng, cũng không tiếp tục cầu xin nữa, cô gửi cho Lâm Mộ Thiên một cái giáo huấn “ Cô đã mang thai con của Vĩnh Trình”, với tâm lý nhỏ nhen của phụ nữ, cô không muốn Lâm Mộ Thiên phá hư hạnh phúc vốn thuộc về mình.
Tâm Nghi khóc rất lợi hại, nam nhân chỉ cảm thấy đầu váng mắt hoa, cuối cùng ngay cả Tâm Nghi nói cái gì nam nhan cũng không nghe rõ, nhìn bụng Tâm Nghi, nam nhân chỉ biết cười khổ, bụng Tâm Nghi lướn như thế này chắc là sắp sinh rồi a.
“Cô đừng kích động, trăm ngàn lần đừng động thai khí.” Lâm Mộ Thiên vô lực nói, nhìn bụng của cô ấy cũng không biết nên nói hay nên cười đây.
Vĩnh Trình cho tới bây giờ cũng chưa nói cho nam nhân biết chú của hắn đã đồng ý chuyện hắn cũng Tâm Nghi kết hôn, cái rốt cuộc có tính là lừa gạt không? Rốt cuộc là tính cái gì? Giờ khắc này, ngay cả thân phận chính mình là gì Lâm Mộ Thiên cũng không biết rõ......
Trong lòng ngũ vị tạp trần rất khó chịu, Tâm Nghi quấn lấy nam nhân một tiếng đồng hồ, cô mới chịu rời đi, nam nhân mở miệng nói:” Được, tôi đáp ứng cô, tôi sẽ không chủ động tìm cậu ấy nữa.”
Sau khi Tâm Nghi rời khỏi, Lâm Mộ Thiên cả đêm cũng không ngủ được, nam nhân nghĩ đến máy ngày hôm trước Vĩnh Trình còn ôm mình nói sẽ chiếu cố mình, ai mà biết được hôm nay lại xảy ra chuyện này chứ, đối mặt với loại tình huống khó giải quyết như thế này, nam nhân cũng thực khó xử......
Một người là vợ trước của mình, một người là….Lúc này, Lâm Mộ thiên mới phát hiện, không biets dúng từ gì để hình dung mối quan hệ của mình và Vĩnh Trình đây.
Vài nhìn một cái là biết đại diện cục chính trị đến xem khu quy hoạch,chỉ cần nhìn thấy mấy cái xe hơi màu đen xếp thành hàng dài cao thấp, trong tay họ cầm theo một bản đồ, lại đối với khu vực này chỉ trỏ liền phân biệt được ngay.
Chỗ này nhất định phải thu hôi, cấp trên đã ra lệnh.”
“Chỗ này ảnh hưởng đến thành phố rất lớn, chỉ một khu vực nhỏ có thể làm thêm nhiều kiến trúc mới.”
“Thu hôi chỗ này, đám Thanh bang kia khẳng định sẽ nháo nhào lên cho mà xem, cục cính trị chúng ta lần này muốn chèn ép đám Thanh bang đó một phen a.” Vài lão nhân đứng bên cạnh căm giận nói, bốn phía vây lại xem náo nhiệt .
Đại bộ phận mọi người đều đang nhìn chiếc Limo dài kia, dù sao thành phố này cũng có vẻ hẻo lánh, cũng chưa gặp qua loại xe xa hoa như vậy, Lâm Mộ Thiên đi quay phim , chính là khi chạy ngang qua chiếc Limo đó, cửa kính xe chậm rãi hạ xuống.
Nhiên Nghị liền soái khí như vậy ngồi dựa vào trong xe, lạnh lùng theo dõi nam nhân, một đôi mắt nâu rét lạnh quang mang, ánh mắt như xà đầy khủng bố.
Nhất thời, Lâm Mộ Thiên sửng sờ ở tại chỗ.
*** *******
Chương 178.
Nhiên Nghị xuất hiện làm nội tâm Lâm Mộ Thiên dậy sóng, nam nhân không nghĩ sẽ nhìn thấy người này, nam nhân thừa nhận đối với người này nam nhân có lòng sợ hãi, nam nhân sợ hãi, sợ hãi sẽ bị người này đối xử tàn nhẫn. Mỗi lần, Nhiên Nghị nhìn thấy nam nhân đều là tràn ngập khinh bỉ, nam nhân biết, kỳ thật Nhiên Nghị cũng thực chán ghét mình, cho nên nam nhân chưa bao giờ đi trêu chọc người này.
Lâm Mộ Thiên muốn nhanh chóng rời đi, nam nhân không biết Nhiên Nghị đến thành phố này làm cái gì, đương nhiên Lâm Mộ Thiên cũng không có hứng thú muốn biết.
Đối với biểu tình kỳ lạ của Lâm Mộ Thiên , Nhiên Nghị thực khó chịu, hắn nhíu mày, hướng tới thuộc hạ bên người phân phó vài câu.
Hai người đàn ông cao lớn từ trên xe bước xuống ngăn cản đường đi của Lâm Mộ Thiên.
“Các người muốn làm gì? Buông!” Lâm Mộ Thiên giãy dụa , muốn thoát khỏi kiềm chế của hai người này, nhưng hai tay không thể địch lại bốn tay nam nhân bị mang lên xe Nhiên Nghị.
Nhiên Nghị kêu hai thuộc hạ giữ chặt Lâm Mộ Thiên, không dduocj cho nam nhân lộn xộn:” Anh ta nếu còn lộn xộn, cứ đánh anh ta.” Hắn nói vài câu đã đi xuống xe, cũng mấy vị lão nhân vừa rồi thương lượng vài câu, an bài tốt sự tình rồi phân phó tài xế lái xe ra sân bay.
Lâm Mộ Thiên cơ hồ là bị áp lên phi cơ tư nhân của Nhiên Nghị, nam nhân chỉ có một mình không có biện pháp chạy trốn, chỉ tới khi phi cơ cất cánh, thuộc hạ của Nhiên Nghị mới buông nam nhân ra, đem nam nhân nhốt tại một cabin riêng trong phi cơ.
Tất cả những gì có thể liên lạc với bên ngoài được của nam nhân đều bị họ đoạt đi, nam nhân ngồi trong cabin khẩn trương, có khi cửa cabin sẽ mwor ra đưa vào một ít thức ăn nước uống, nam nhân không thể nghe thấy động tĩnh bên ngoài như thế nào.
Lâm Mộ Thiên cái gì vậy đều ăn không vô, Nhiên Nghị rốt cuộc muốn đem mình chộp tới làm gì? Bị nhốt tại cabin, nam nhân không hiểu sao lại nỗi lên sợ hãi, nam nhân sợ hãi bất kể chuyện gì Nhiên Nghị đều có thể làm ra được, hơn nữa đoàn phim không tìm thấy mình khẳng định là điên rồi đi!
Còn có, Thư Diệu và Lâm Càng......
***
Trên phi cơ tư nhân xa hoa của Nhiên nghị cơ hồ là cái gì cũng đều có, vừa lên phi cơ Nhiên Nghị liền cho người đem Lâm Mộ Thiên nhốt lại trong cabin. Hắn vốn là đến thành phố này thị sát, không nghĩ tới là sẽ gặp Lâm Mộ Thiên, thật sự là ông trời cũng giúp hắn.
Ở địa phương của Thanh Dương, hắn không thể phi thu, lần trước Thanh Dương ở trước mặt mọi người làm cho hắn nan kham, lần này hắn như thế nào cũng muốn cho Thanh Dương biết bản lính của hắn, hơn nữa Lâm Mộ Thiên và Thanh Dương quan hệ ái muội không rõ, nắm giữ Lâm Mộ Thiêntrong tay hắn luôn luôn có lợi thế hơn .
Hắn bình thường bề bộn nhiều việc, cả đêm hắn đều ngồi ở trên giường xem tài liệu, lại hội đàm ngoại giao. Buổi tối ngày hôm sau, hắn mới nhớ tới Lâm Mộ Thiên bị hắn đem nhốt trong cabin, hắn đột nhiên nhớ tới tư vị thân thể của nam nhân, vì thế liền gọi người dẫn nam nhân lại đây.
Lâm Mộ Thiên nhìn thấy hắn liền nhíu mày.
Nhiên Nghị giơ tay ý bảo nhân viên phục vụ ra ngoài chờ, những người khác đều lui đi ra ngoài, trong cabin liền còn lại hai người. Nhiên Nghị mặc áo ngủ, từ trên đứng dậy, đến quầy bar rót một ly rượu vang đỏ .
Nhiên Nghị không kiên nhẫn hướng Lâm Mộ Thiên ngoắc một ngón tay:“Đứng xa như vậy làm gì? Tôi cũng sẽ không ăn thịt anh a, lại đây, bồi tôi uống rượu.” Hắn nói xong liền rót thêm một ly nữa.
“Cậu vì cái gì bắt tôi đến đây, tôi thật không ...... thật không hiểu được đã đắc tội cậu.” Lâm Mộ Thiên không phải khiếp đảm, cũng không phải yếu đuối, Lâm Mộ Thiên chính là không muốn kéo thêm phiền toái vào người, chẳng lẽ nghĩ tới những ngày bình thản cũng là sai sao?
“Lại đây.” Nhiên Nghị lười cùng Lâm Mộ Thiên vô nghĩa. Hắn không muốn cũng Lâm Mộ Thiên ngu ngốc này nháo, ở trên phi cơ của hắn Lâm Mộ Thiên có mọc cánh cũng cũng không thể bay.
Lâm Mộ Thiên cũng hiểu được thực bất đắc dĩ, không có cách nào rống to kêu to, nếu nói Lâm Mộ Thiên tiến lên đánh Nhiên Nghị, Lâm Mộ Thiên khẳng định không phải là đối thủ của hắn.....
Nội tâm một trận kịch liệt giao chiến, Lâm Mộ Thiên vẫn là đi qua, chậm rãi nâng lên ly rượu, Nhiên Nghị đang muốn cùng Lâm Mộ Thiên chạm cốc, Lâm Mộ Thiên lại “Bá” một tiếng , nâng ly trực tiếp hất vào khuôn mặt của Nhiên Nghị.
Lâm Mộ Thiên nhịn không được!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét