Thứ Bảy, 8 tháng 11, 2014

Đại thúc thượng ngộ lang chương 143_144




Chương 143.

Nam nhân cứng người ở tại chỗ,  Nhiên Nghị cao thấp đánh giá nam nhân , trong mắt mang theo vài phần chán ghét cùng khinh bỉ, nam nhân này chỉ biết dựa vào nam nhân khác để sống, đồng dạng là nam nhân, sao Lâm Mộ Thiên lại có thể như vậy tiện!
Đồ đê tiện......
“Tôi không biết là cậu, tôi xin lỗi......” Nam nhân thấp giọng nói, hơn nữa cúi đầu,  không dám nhìn ánh mắt đang cười nhạo của Nhiên Nghị.
Thư Diệu qua lại nhìn nhìn hai người, cũng trách cứ Nhiên Nghị :“ Cậu từ khi nào thì trở nên như vậy nói chuyện không lễ phép, hay nói giỡn thì cũng phải đúng mực  .” Y cũng không biết hai người này  đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì.

Nhiên Nghị tạm dừng một chút, liếc mắt nhìn Thư Diệu một cái,  trong mắt hắn hơn vài phần lãnh ý, hắn cười lạnh châm chọc một câu:“Đại thúc thực xin lỗi .” Nói xong, hắn khinh nhấp một ngụm đồ uống mà người phục vụ đưa lên, thủy chung luôn đối với nam nhân một bộ dáng xa cách, nếu không phải nễ mặt của Thư Diệu hắn căn bản cũng không muốn cùng nam nhân này nói chuyện.
Nhiên Nghị đưa ra lời mời  buổi tối cùng nhau ăn cơm, nam nhân vốn định cự tuyệt, nhưng là Thư Diệu lại trước một bước đáp ứng, thời điểm Thư Diệu cùng Nhiên Nghị nói chuyện phiếm,  , nam nhân luôn không nói lời nào, nam nhân cố ý vô tình tránh đi sắc mặt sắc bén của Nhiên Nghị, nam nhân cảm thấy phi thường gian nan, nhưng lại không muốn làm mất hưng trí của Thư Diệu.
Toàn bộ buổi chiều, nam nhân đều ngồi ở bên cạnh xem Thư Diệu cùng Nhiên Nghị đánh golf, bất đồng là thời điểm nghỉ ngơi Thư Diệu sẽ quan tâm hỏi nam nhân khát nước không ? Mệt mỏi không ? Không thoải mái sao? Nam nhân luôn bất đắc dĩ cười lắc đầu, mà phía sau, Nhiên Nghị luôn sẽ ở nơi Thư Diệu không nhìn thấy mà hung hăng trừng mắt với nam nhân.
Mỗi khi nam nhân trong lúc vô tình nhìn Nhiên Nghị lại bắt gặp ánh mắt hàm chứa căm ghét của hắn, tâm tình của nam nhân sẽ trở nên bất an, ai gặp được loại tình huống này mà không lo âu, nam nhân không có cách nào trốn tránh, mà trốn cũng trốn không thoát.
Trong lúc Thư Diệu ra ngoài tiếp điện thoại, nam nhân cũng muốn đi toilet, nam nhân không nghĩ sẽ cùng Nhiên Nghị cùng một chỗ, nhưng là nam nhân vừa đứng dậy thì lại bị Nhiên Nghị ấn ngồi trở lại ghế.
“Anh đối với lời nói của tôi tựa hồ nghe không vào, tôi bảo anh không được đến gần Thư Diệu, anh là nghe không hiểu tiếng người hay xem lời tôi nói không có ý nghĩa  ?” Nhiên Nghị ngồi ở bên cạnh nam nhân, không coi ai ra gì dùng ngôn ngữ  ác độc trách mắng nam nhân, hắn muốn xem Lâm Mộ Thiên nam nhân này rốt cuộc có năng lực gì, có thể làm cho Thư Diệu yêu nam nhân đến chết cũng không buông ra  .
“......” Nam nhân không nói gì, rất nhiều chuyện không phải chính mình muốn như thế nào, thì có thể như thế đó, có một số việc nam nhân cũng  bất lực thay đổi.
“Anh cho rằng không nói lời nào là vô sự sao? Anh cảm thấy lời tôi nói căn bản không cần nghe, đúng không?” Đôi mắt sáng như ngọc lưu ly của Nhiên Nghị dâng lên tức giận, nhìn thấy ánh mắt cố ý lảng tránh của nam nhân, biết nam nhân sợ  mình, thế này mới thoải mái chút, hắn nhìn thoáng qua cổ nam nhân, chậm rãi nói:“Xem ra tối hôm qua làm thực kịch liệt.”
Nam nhân biết Nhiên Nghị  cười nhạo mình, liền không  quan tâm, Nhiên Nghị thấy nam nhân không phản ứng, cũng liền cảm thấy không thú vị, cũng sẽ không nói thêm nữa.
“Tâm Nghi có khỏe không?”
“Tôi đã sớm đem cô ta  giao cho chú của Vĩnh Trình, nói không chừng hiện giờ cô ta đang cùng Vĩnh Trình của anh phong lưu khoái hoạt.” Nhiên Nghị cố ý đem sự tình nói được nghiêm trọng, lần này hắn dùng Tâm Nghi nữ nhân này cùng tử lão đầu kia trao đổi thực có lời, so với mong muốn của hắn muốn dùng Tâm Nghi để kiềm chế Vĩnh Trình thì tốt hơn nhiều.
Nam nhân thở dài nhẹ nhõm một hơi, Tâm Nghi cuối cùng là an toàn , hiện tai Vĩnh Trình đã đem đơn ly hôn đưa cho nàng rồi đi, như vậy Tâm Nghi có thể không cần đối với nam nhân mình không thương sống cả đời, nam nhân đã sớm tính tốt mọi thứ, đem tài sản đều lưu lại cho Tâm Nghi, nam nhân xuất thần nghĩ, xem nhẹ người giờ phút này bên cạnh mình.

Chương 144.

Nhiên Nghị còn muốn tiếp tục nói, Thư Diệu lúc này tiếp xong điện thoại trở về.
Thư Diệu phát hiện sắc mặt nam nhân không tốt lắm, vươn tay sờ sờ cái trán nam nhân :“Mộ Thiên, anh làm sao vậy? Tôi mới tiếp cái điện thoại mà thôi, như thế nào sẽ không cao hứng ?” Khi nói chuyện y lại nhìn Nhiên Nghị vài lần.
“Tôi không sao.” Nam nhân lắc đầu.
Nhiên Nghị vẻ mặt vô hại nở nụ cười:“Đại thúc, nói đã đói bụng , chúng ta đi nhà ăn đi, miễn cho đại thúc chờ không kịp.” Ngữ khí đầy ý vị thâm trường này làm cho nam nhân nhịn không được ngẩng đầu nhìn hắn.
Nam nhân cũng không để ý đến lời châm chọc của Nhiên Nghị, nam nhân biết Nhiên Nghị luôn trào phúng mình, luôn khinh thường mình, còn thường thường cảnh cáo nam nhân tránh Thư Diệu xa một chút, ngay cả người trì độn như nam nhân cũng cho rằng người Nhiên Nghị thích chính là Thư Diệu.
Lâm Mộ Thiên vài lần ngõ ý muốn về nhà, nhưng Thư Diệu luôn ôn nhu ôm nam nhân, không cho nam nhân rời đi, còn an ủi nam nhân đừng lo lắng, nói buổi tối sẽ cùng nam nhân trở về, không thể từ chối, nam nhân chỉ cần đi làm “bóng đèn” .
Từ toilet đi ra, Lâm Mộ Thiên liền nhận được cuộc gọi của Vĩnh Trình, đối phương mở miệng liền hỏi:“Có hay không nhớ đến tôi?” Thanh âm dễ nghe theo điện thoại truyền tới, cùng với âm thanh tựa hồ là cười khẽ.
“......”Lâm Mộ Thiên không nói chuyện, kinh ngạc đứng lại bên bồn rửa tay.
Vĩnh Trình sâu sắc như ngửi được cái gì, hắn thấp giọng hỏi nam nhân:“Có phải hay không gặp chuyện  mất hứng?”
“Ân......” Lâm Mộ Thiên lên tiếng.
“Anh đang ở đâu, tôi hiện tại liền đến đón anh, nghe nói anh vài ngày nữa muốn đi tham gia lễ trao giải điện ảnh......” Vĩnh Trình vẫn là tiếp tục nói chuyện, điện thoại trong tay nam nhân bất ngờ bị người khác lấy đi.
Nam nhân quay đầu......
Nhiên Nghị vẻ mặt cười lạnh đứng ở  phía sau nam nhân, trong tay nắm điện thoại của nam nhân.
“Mời cậu đem điện thoại trả lại cho tôi......” Nam nhân có chút sinh khí trừng mắt nhìn Nhiên Nghị đứng ở phía sau, nam nhân cũng không biết người này vào lúc nào.
Nhiên Nghị căn bản là để ý tới yêu cầu của nam nhân,đem điện thoại để ở bên tai, nghe xong trong chốc lát, mới mở miệng:“Tôi còn tưởng ai, nguyên lai  cũng bất quá là cái gian phu.”
Thực rõ ràng là Nhiên Nghị khiêu khích Vĩnh Trình, nam nhân muốn cướp lại điện, lại bị Nhiên Nghị đẩy vào gian phòng nhỏ trong toilet, cửa bị Nhiên Nghị đá đóng lại.
“Cậu làm cái gì, mau để tôi đi ra ngoài!” Nam nhân sốt ruột .
Nhiên Nghị một bên dùng thân thể chặn lại cửa, không cho nam nhân chạy trốn, một bên cầm điện thoại đối Vĩnh Trình nói:“Tôi biết cậu gần nhất lợi dụng quan hệ với chú của cậu, muốn cùng chính phủ liên doanh, cậu muốn mượn việc lần này tôi tuyển cử mà làm cho tôi suy sụp.”
“Cậu thực thông minh a.” Vĩnh Trình thừa nhận , nhưng nam nhân lại nghe không rõ ràng lắm.
“Muốn làm tôi suy sụp, cũng không dễ dàng như vậy.” Nhiên Nghị tà cười nhìn chằm chằm Lâm Mộ Thiên, đối với Vĩnh Trình mà uy hiếp qua điện thoại: “ Hiện tại Lâm Mộ Thiên đang ở bên cạnh tôi, cậu tin không, tôi hiện tại có thể bóp chết hắn .”
Nam nhân kinh ngạc nhìn hắn, này người điên......
Nhiên Nghị vươn tay bắt lấy nam nhân đang muốn trốn tránh, nam nhân bị dọa đến run run, phục hồi tinh thần lại liền liều mạng giãy dụa, nam nhân muốn cách Nhiên Nghị thật xa, cuối cùng Nhiên Nghị đấm một đám vào bụng nam nhân, nam nhân không dám  lộn xộn.
Bị đánh cho rất đau, bụng một trận một trận phiên giang hải đảo, lại ngăn cản không được Nhiên Nghị cùng Vĩnh Trình thông qua điện thoại “Đàm phán”.
“Chỉ cần cậu đáp ứng tôi, lần tuyển cử này không được can thiệp vào chuyện của tôi, tôi sẽ không đối với hắn như thế, nếu không......” Nhiên nghị đưa ra điều kiện.
“Không có khả năng.”

“Xem ra cậu cũng không phải thực để ý Lâm Mộ Thiên, ngay cả điều kiện nho nhỏ này cũng không đáp ứng.” Nhiên Nghị cười lạnh, lạnh lùng nhìn chằm chằm Lâm Mộ Thiên ôm bụng mồ hôi lạnh ứa ra. 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét