Thứ Bảy, 8 tháng 11, 2014

Đại thúc thượng ngộ lang chương 139_140




Chương 139.

Thư Diệu kiên nhẫn dạy cho  nam nhân khiêu vũ, nam nhân mới đầu còn cảm thấy thực xấu hổ, bất quá mọi người bốn phía giống như dùng ánh mắt thưởng thức chăm chú mà nhìn bọnn họ, nam nhân khẩn trương rất nhiều không còn bộ dáng xấu hổ như lúc ban đầu, dần dần cũng đuổi kịp điệu nhảy của Thư Diệu, mà An Lâm vẻ mặt lại đen hơn đáy nồi đứng ở bên cạnh, không cho bất luận người nào sắc mặt hòa nhã.
“Ngượng ngùng, tôi lại đạp trúng chân cậu nữa.” Nam nhân thật có lỗi cười cười.
“Không sao.” Thư Diệu cũng không để ý, y ôm thắt lưng nam nhân nhẹ nhàng mà nhéo nhéo, phát hiện nam nhân đầu tiên là kinh ngạc nhìn y, rồi lại cúi đầu, trên mặt giống như phiếm đỏ,“Mộ Thiên, bộ dáng anh đỏ mặt tôi rất thích .”

“Hồ...... Nói bậy......” Nam nhân lui ra phía sau từng bước muốn buông tay chạy lấy người, lại bị Thư Diệu gắt gao ôm chặt, thân thể càng gần nhau hơn, nam nhân hơi hơi buông đầu xuống , ngọn đèn hôn ám thấy không rõ lắm biểu tình của nam nhân, nhưng Thư Diệu trên mặt ôn nhu cũng là triển lộ không bỏ sót.
Thư Diệu biết nam nhân thẹn thùng sẽ không nhìn y, y ôm nam nhân khiêu vũ trong chốc lát, âm nhạc trở nên mềm nhẹ thư hoãn, vũ bước cũng trở nên cực kỳ thong thả, y thậm chí muốn đem nam nhân ôm vào trong ngực, điệu nhảy càng chậm càng thêm ái muội, y một tay nắm lấy tay nam nhân một tay ôm thắt lưng nam nhân, hô hấp phun ở trên mặt nam nhân, nhẹ nhàng mà đi tới đi lui.
“Tôi muốn đi  về.” Nam nhân nhỏ giọng nói.
“Kia đi nhà của tôi, được không?”
“Đi nhà cậu làm cái gì......” Nam nhân hỏi ra miệng liền hối hận , nam nhân phát hiện hai tròng mắt màu đen sáng ngời của Thư Diệu đang theo dõi mình, nhìn xem nam nhân khiến nam nhân cũng phải xấu hổ, hai tròng mắt hắc bạch của Thư Diệu rõ ràng là tràn ngập dục vộng mà nam nhân rất quen thuộc.
“Được không?” Thư Diệu thanh âm rất nhẹ nhu, mà ánh mắt cũng là mềm nhũn ôn nhu, nhìn xem nam nhân cả người như nhũn ra.
“......”
“Mộ Thiên......” Thư Diệu làm bộ muốn hôn nam nhân.
“Rất nhiều người đang nhìn!” Nam nhân khẩn trương kêu ngừng lại, ánh mắt vội vàng kia làm cho Thư Diệu đình chỉ động tác hôn lại, nhưng y lại như trước vẫn duy trì tư thế muốn hôn, mũi y cùng mũi nam nhân như gần chạm vào nhau, tư thế ái muội khó trụ tầm mắt nam nhân làm cho nam nhân không thể nào trốn tránh.
“Vậy làm cho bọn họ xem đi.” Ánh mắt Thư Diệu thực mềm mại, thực mê người, nam nhân nhìn đôi mắt xinh đẹp như hồ nước cong cong kia của Thư Diệu, có chút không biết làm sao, Thư Diệu rất ôn nhu .
“Tôi muốn đi về......” Nam nhân vẫn là tỏ vẻ mệt mỏi,“Lâm Càng còn tại trong nhà chờ tôi.”
Thư Diệu dừng một chút, nhưng y cũng không tái tiếp tục truy vấn cái vấn đề mẫn cảm kia nữa, chính là cố ý nói :“Tôi đây đưa anh về.” Y biết nam nhân không muốn nói đến vấn đề này, y sẽ liền không hỏi nữa, y cứ dựa theo yêu cầu của nam nhân mà đưa nam nhân về nhà .
Đối mặt với việc Thư Diệu muốn đưa về nhà, nam nhân cũng không có ý cự tuyệt.
***
Nam nhân ghé vào trên chiếc giường lớn, nhắm mắt lại cảm thụ được phía sau người nọ mát xa, vừa rồi Thư diệu đưa nam nhân về nhà sau, căn bản là không vội mà rời đi, cố ý muốn đưa nam nhân vào nhà, này tiến vào phòng nam nhân sẽ không đi rồi, Lâm Càng thấy Thư Diệu đi theo đến đây, hắn không nói gì  mà nhìn chằm chằm nam nhân, nam nhân thực xấu hổ, đứng  ở bên trong không biết như thế nào cho phải.
Cuối cùng diễn biến thành, Lâm Càng đồng ý Thư Diệu đêm nay lưu lại, nhưng là phải cùng nam nhân tách ra ngủ, nhân cơ hội Lâm Càng đi tắm rửa, Thư Diệu cầm bình tinh dầu vội tới vì nam nhân mát xa.
“Như vậy không tốt, cậu trở về ngủ đi, tôi ngày mai đi viện mát xa làm mát xa thì tốt rồi.” Nam nhân bị mò đến ngượng ngùng , hai tay Thư Diệu bôi đày tinh dầu ở phía sau lưng cùng eo nam nhân sờ đến nhu đi.
“Tôi biết anh gần đây quay phim rất  mệt mỏi, anh hãy nhắm mắt lại hưởng thụ là được rồi, tôi cũng không muốn người khác sờ anh.” Nam nhân nghe tiếng cười của Thư Diệu từ phía sau truyền đến, cảm giác được thân thể bị mò đến mềm mại  vô lực.
Chương 140.

“Kia...... Vậy phiền toái cậu ......” Nam nhân cảm thấy ủy khuất Thư Diệu.
Thủ pháp cùng độ mạnh yếu của Thư Diệu đều đúng chỗ, nam nhân dần dần thả lỏng thân thể, trong lúc hai tay của Thư Diệu vừa niết vừa nhu vừa sờ “ hầu hạ” , hai mắt nam nhân khép hờ buồn ngủ, nam nhân gần nhất bị chuyện quay phim làm cho thật mệt bây giờ lại được Thư Diệu ấn tới ấn lui mát sa, thực thoải mái .
“Tinh dầu này là do Lâm Càng đi Pháp tặng tôi, dùng tốt lắm, có thể tiêu trừ mệt nhọc, còn có thể tăng lên dục......” Hai tay Thư Diệu chạm đến tấm lưng trơn bóng của nam nhân, ngọn đèn thực hôn ám, ở hơn nữa trên làn da có một tầng mỏng tinh dầu, toàn bộ nhìn qua nam nhân lúc này thực ngon miệng, phát hiện nam nhân im lặng , y nhịn không được hỏi nam nhân:“Mộ Thiên, anh đã ngủ chưa?”
Y nhẹ nhàng mà  gọi tên của nam nhân, nam nhân lại chưa cho phản ứng.
“Mộ Thiên, da của anh thật tốt.” Thư Diệu vuốt ve lưng nam nhân, đầu ngón tay  vòng quanh hình dáng lưng nam nhân, y mặc áo ngủ ngồi  ở bên giường, ngực bán rộng mở, một đầu tóc màu nâu mềm mại rũ xuống hai bên tai, hai tròng mắt như viên ngọc đen sáng ngời động lòng người, giờ phút này lẳng lặng giống như có dục vọng lắng đọng lại trong đó, hết sức ái muội.
Nam nhân vẫn là không phản ứng.
“Mộ Thiên, tôi có thể ôm anh không ?” Thư Diệu hỏi, thanh âm lại thấp đến  mê ly.
“......” Nam nhân vẫn là không có phản ứng.
“Anh không trả lời tôi, tôi coi như anh đáp ứng rồi.” Thư Diệu tự cố tự nói chuyện, y nhẹ nhàng huých vào người nam nhân, chuyển hướng sang bên hông nam nhân, không nhẹ không nặng nhéo một chút.
Nam nhân chính là mơ hồ bị chấn động, tiếp theo lại im lặng , chỉ nghe thấy tiếng hít thở đều đều, Thư Diệu xác định nam nhân đang ngủ, y một tay vuốt ve cánh tay nam nhân, đồng thời cúi xuống thân hôn ở lưng nam nhân.
Nam nhân ngủ mơ mơ màng màng, mơ hồ cảm giác được có người hôn mình , theo sau là một cái mềm mại gì đó, thong thả một đường theo lưng nam nhân liếm hôn đến phần eo mẫn cảm kia.
Ngọn đèn mờ nhạt chiếu xuống làn da màu mật ong phiếm ra hào quang, đối với Thư Diệu mà nói đây lại là bức tranh tràn ngập ngôn ngữ dụ hoặc, Thư Diệu ngẩng đầu, đứng ở bên giường cởi bỏ áo ngủ, xốc lên chăn, đem nam nhân ôm vào trong ngực, đầu dựa vào đầu ngủ  cùng nhau.
Nam nhân bị kinh động, mơ hồ mở hai mắt, thấy Thư Diệu đang lẳng lặng nhìn chính mình, hơn nữa đối phương còn đem hắn ôm vào trong ngực, nam nhân có thể cảm giác được rõ ràng nhiệt độ cơ thể ôn nhu kia của Thư Diệu.
Giường mềm mại như vậy , Thư Diệu ôm ấp cũng là ôn nhu , nam nhân thế nhưng có loại an tâm.
“Cậu làm cái gì vậy?”
“Yên tâm đi, tôi cái gì cũng không làm, chỉ muốn ôm anh ngủ mà thôi.” Thư diệu nghiêng đầu hôn hôn mí mắt nam nhân, cổ nhiệt khí phun ở trên mặt nam nhân, lại là một loại xúc động khác.
Thư Diệu phát hiện nam nhân thân thể trở nên có chút cứng rắn, y biết nam nhân vẫn là khẩn trương , y nhìn chăm chú vào hai mắt nam nhân, chậm rãi, an ủi nói :“Tôi thực cái gì cũng không làm, anh an tâm ngủ đi. Ngày mai anh có được nghỉ không?”
Nam nhân thong thả gật đầu,  ngày mai không có việc gì.
“Kia ngày mai cùng tôi đi đánh golf đi.”
“Hảo......”
Thư Diệu ôn nhu ôm nam nhân, dựa vào đầu nam nhân, ôm lấy nam nhân hương hương đi vào giấc ngủ . Mỏi mệt , nam nhân cũng dần dần bị cơn buồn ngủ bao phủ, mơ hồ nghe thấy thanh âm có người mở cửa tiến vào phòng, tiếp theo cảm giác được một bên giường bị trùng xuống , một thân thể nóng bỏng dán tại phía sau lưng nam nhân, thắt lưng nhẹ nhàng bị ôm lấy, trong không khí tràn ra một cỗ hương vị tươi mát sau khi tắm rửa.

Đêm đó, nam nhân gặp một giấc mộng rất kỳ quái, nói đúng ra là một cái mộng xuân đầy hương diễm . 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét