Chương 1.
Lam Hữu huýt sáo, hắn vừa mới được thăng
chức, tiền lương cũng trợ cấp các loại cũng sẽ tăng nên tâm tình của hắn rất
tốt, nghĩ tối nay nên gọi điện cho bạn gái ra chúc mừng hay là tìm bọn bạn nhậu
đi uống rượu một chút.
Dao Dao không thích đám bằng hữu thô lỗ
của hắn, quên đi, vì năm sau có thể ôm nhi tử, Lam Hữu liền đem đám bằng hữu
kia qua một bên, vẫn là nuôi dưỡng tình cảm cùng bạn gái tương đối trọng yếu
hơn, Lam Hữu chính là gia hỏa điển hình của người không có nhân tính.
Lam Hữu đi ra cửa lớn của công ty, từ
trong túi quần lấy ra điện thoại, hắn có chút hâm mộ nhìn mấy chiếc danh xe
chung quanh bất quá chỉ cần mấy tháng nữa hắn sẽ thăng chức thì với tiền lương
thăng chức của hắn, hắn rất nhanh có thể vay tiền mua một chiếc xe cho mình,
đến lúc đó danh xe mỹ nữ không biết sẽ làm chết bao nhiêu người hâm mộ hắn, tâm
tình Lam Hữu rất tốt bấm điện thoại gọi cho người yêu Dao Dao.
"Uy Dao Dao a, hoa nhận được không?
" Lam Hữu nói, cả khuôn mặt đều ôn nhu.
Tuyên Dao Dao sau khi nghe được thanh âm
trong điện thoại, cau mày nhìn về phía bình hoa Mân Côi: "Nguyên lai hoa
là anh tặng, nhận được. " Cô vừa nói vừa cầm một cành hoa Mân Côi diễm lệ,
trực tiếp ném vào thùng rác.
Lam Hữu nghe được Dao Dao đã nhận được
hoa, nghĩ đến vẻ mặt kinh hỷ của Dao Dao, trong lòng hắn thật cao hứng, Đại Tứ
năm ấy, Dao Dao theo đuổi hắn, khi đó hắn còn không có chuẩn bị tốt, thế nhưng
sau khi hai người đều tìm được việc ở Giang Thành, quan hệ của hia người cũng
tự nhiên tiến triển tốt đẹp, hắn nghĩ mình cũng đã theo đuổi Dao Dao hơn một
năm cũng đã đến thời gian cầu hôn cô ấy, chờ hắn nhập chức hắn sẽ mang Dao Dao
về nhà cho ba ba nhìn xem, sau đó lại đi bái kiến gia phụ Dao Dao, hai người
bọn họ sự cũng không sai biệt lắm , sang năm sẽ được ôm một tiểu hài tử của
mình.
"Dao Dao, em buổi tối có rãnh không,
anh đã đặt sẵn chỗ rồi, chúng ta đi ăn bữa tối dưới nến đi, thế nào, buổi tối
sẽ có kinh hỷ cho em a.” Lam Hữu đôi mắt hoa đào của hắn đều lộ ra ý cười,
không biết đã mê chết biết bao cô gái chung quanh, cũng may hắn không phải là
người hoa tâm, trước mắt chỉ có một người bạn gái là Dao Dao.
"Dao Dao, tai sao cô lại vứt hoa đi,
hoa hảo đẹp a, còn chưa có tàn mà.” Đồng sự bên cạnh Dao Dao nhìn thấy hoa bị
ném đi có chút đáng tiếc nói.
"Nếu cô thích, lần sau tặng cho cô
là được rồi.” Dao Dao thuận miệng đối
đồng sự nói.
Lam Hữu đang gọi điện thoại nhất thời
không hiểu được ý tứ của cô:” Dao Dao làm sao vậy?”
Dao Dao có chút không kiên nhẫn nghe điện
thoại, đêm nay cô khẳng định không đi được, thật vất vả mới có được một cơ hội
đi cùng tổng giám đốc, cô làm sao có thể buông tha, nghĩ một chút, Dao Dao
quyết định nói: "Không có gì, không có gì, Lam Hữu là như vầy, em hiện
đang tăng ca, không có thời gian, nếu không đợi buổi tối ngày mai đi.”
"Nga, như vậy a, vậy em làm việc đi,
anh ngày mai sau khi tan ca sẽ đi đón em.” Lam Hữu nhìn vào khoảng không nói,
tuy rằng bạn gái không thể chúc mừng cùng hắn, bất đám bạn nhậu kia của hắn
cũng không làm hắn cảm thấy cô đơn.
Lam Hữu gọi vài cuộc điện thoại, chỉ
trong chốc lát gọi cho đám bằng hữu, còn có một đống nam nhân độc thân đi bar
uống rượu cùng hắn.
Lam Hữu ngồi bên quầy bar bàn tay nâng ly
uống rượu, một nam nhân cao to diện mạo hung dữ vỗ vỗ vai hắn:” Làm sao vậy
hoàng tử điện hạ, cậu cũng sẽ có thời gian vắng vẻ thế này, bạn gái đẹp tựa
thiên tiên của cậu đâu rồi, tôi đã nói với cậu rồi a, nữ nhân chỉ như đồ chơi
mà thôi, càng là xinh đẹp lại càng là nhanh chóng làm thịt, miễn cho đến lúc đó
công dã tràng." Trần Lập đặt mông ngồi ở bên người Lam Hữu nói chuyện.
"Tiểu ca cho tôi một ly rượu, cám
ơn. " Trần Lập tiếp nhận rượu mỉm cười nói.
Trần Lập thật ra rất hâm mộ khuôn mặt anh tuấn
của Lam Hữu, y nếu có khuôn mặt đẹp trai như vậy, đã sớm đi tán gái trẻ , không giống như Lam
Hữu không biết sử dụng gương mặt của mình tán gái, lãng phí một cách vô ích.
Trần Lập không thể không ác ý mà đoán rằng Lam Hữu sẽ không phải còn là một xử
nam, bất quá xem bộ dạng này của Lam Hữu, đuổi theo mỹ nữ kia lâu như vậy, cư
nhiên còn không có đem người ăn mất , ngay cả người anh em như y đều nhìn thấy
sốt ruột, chẳng lẽ ở phương diện kia Lam Hữu không thông được, bằng không ở bên
cạnh vị mỹ nữ như vậy làm sao lại còn không có làm thịt cô ta?
"Trần Lập cậu không nói lời nào,
không ai đem cậu trở thành người câm, Dao Dao nhà tôi mới không phải là người
như vậy, cô ấy ôn nhu lại săn sóc, tuyệt đối sẽ là một người vợ tốt, một người
mẹ tốt. " Lam Hữu trừng mắt nhìn Trần Lập phản bác nói.
Trương Hồng đi đến bên cạnh Lam Hữu và
Trần Lập, liền chứng kiến cảnh Trần Lập làm cho Lam Hữu xù lông, Lam Hữu người
này quá mức thành thật, mỗi lần người khác vui đùa lại sẽ bày ra bộ mặt thành
thật phản bác, rõ ràng ở những phương diện khác hắn đều bày ra bộ dáng lười
biếng nhưng lại cố tình đối với tình yêu lại là chân tâm. Xã hội hiện nay, có
mấy người lại trọng tình, trọng nghĩa, thật sự là hiếm thấy, bất quá việc này
cũng không ảnh hưởng đến việc bọn hắn trở thành bạn tốt.
"Lam Hữu, sao cậu lại tạc mao rồi,
Trần Lập cậu lại làm cái gì làm cho Lam Hữu mất hứng.” Trương Hồng ở bê cạnh
Lam Hữu ngồi xuống cười hỏi.
Trần Lập nhìn thấy Lam Hữu chắc chắn là
vừa bị tạc mao xong, vội vàng bưng chén rượu lên hống đến: "Hảo, hảo, Dao
Dao của cậu là tốt nhất, không đùa cậu, tôi chỉ là đùa bạn gái của hắn một
chút, hắn liền tạc mao , ha ha, đến, đừng nóng giận, tính tình ca ca là không tốt, cái này là ca ca bồi tội với
cậu, tự phạt một ly."
Hứa Phi đi vào quán bar, nhìn thấy mấy vị
bằng hữu đã bắt đầu uống rượu, Lam Hữu giống như là vừa mới xù lông, các hảo
hữu của y đều nhìn y, Hứa Phi tiếp nhận rượu nói: "Các cậu đều đến đây,
ngày hôm nay tôi lại có thể là người trễ
nhất."
"Cậu mỗi lần đều là người đến trễ
nhất, nhanh lên nhanh lên tự phạt ba ly, đây là trừng phạt bắt buộc ."
Trần Lập kêu to nói.
Hứa Phi cũng không già mồm cãi láo, y
nâng ly lên ực một cái liền cạn ly nói:” Các cậu cũng không phải không biết,
bạn gái của tôi rất nghiêm khắc, nếu Trần Lập không gọi điện thoại, tôi căn bản
là đi không được, chúng tôi tính toàn kết hôn, mọi thứ đều phải quan tâm, đúng
rồi Lam Hữu chúc mừng cậu thăng chức, xem ra lần này Dao Dao rất nhanh sẽ trở
thành Lam phu nhân rồi.”
"Cám ơn, còn sớm a, vị kia nhà cậu
đáp ứng lời cầu hôn của cậu rồi sao, cậu thật may mắn, trượng mẫu nương ( người rất nghiêm,
có tính gà mẹ rất cao) đều
không làm khó dễ cậu sao?” Lam Hữu uống một ngụm rượu hỏi.
"Ai nha, Lam Hữu người thăng chức
cao hơn, vừa rồi lại không nói, khó trách đêm nay phá lệ mời khách " Bàn
tay to của Trần Lập vỗ bành bạch lên vai Lam Hữu, thiếu chút nữa đem rượu vừa
mới uống vào miệng của Lam Hữu phun ra ngoài.
"Trần Lập, lời này của cậu không
đúng, tôi bình thường cũng không có keo kiệt như vậy.” Lam Hữu thẹn quá hoá
giận kêu lên, hắn quả thật bình thường đãi bằng hữu không nhiều, có một người
bạn gái xinh đẹp, mặc kệ đồ trang điểm hay là quần áo, mọi thứ chi tiêu đều đắc
tiền, ví tiền của hắn dĩ nhiên là trống rỗng, bất quá hiện tại hắn thăng chức,
tiền lương cũng cao hơn, tự nhiên có thể mời bọn họ.
"Vâng, vâng, uống nhanh lên, uống
nhanh lên, thăng chức không uống nhiều một chút sao được..."Vài người nháo
thành một đoàn, Trương Hồng và Hứa Phi uống ít nhất, vài người uống say chuếnh
choáng, đi về nhà.
Lam Hữu mở to mắt, vỗ vỗ đầu, tối hôm qua
cũng không có uống nhiều, đầu sao lại đau như thế, di động nằm ở trên tủ đầu
giường kêu lên, Lam Hữu đưa tay qua cầm lấy di động.
"Uy, Hứa Phi sáng sớm có chuyện
gì?" Lam Hữu cau mày nói, hắn từ trên giường đứng lên, rót chén nước uống
vài ngụm, Hứa Phi ngày hôm nay có điểm kỳ quái, chẳng những sáng sớm gọi điện
thoại cho hắn, rồi lại không nói lời nào.
"Hứa Phi cậu có chuyện gì, không
phải là vay tiền đi, huynh đệ tôi đây tháng cũng không còn nhiều tiền, còn có ba nghìn, tôi lưu lại năm
trăm còn lại đều cho cậu mượn.” Lam Hữu nói, hắn biết Hứa Phi gần nhất túng
thiếu tiền, bất quá hắn cũng không có gửi tiền ngân hàng gì, cũng may tháng này
cũng không có tiêu hết tiền lương.
Lam Hữu vừa nói vừa hướng buồng vệ sinh
đi đến, phòng ngủ Lam Hữu không hề giống phòng các nam nhân thông thường lộn
xộn như vậy, đồ đạc của hắn không nhiều lắm, quy chế coi như chỉnh tề, không
khó nhìn ra Lam Hữu là một người yêu sạch sẽ.
"Tôi muốn vay tiền cần phải tìm cậu
sao, tối hôm qua Amme trở về nói cho tôi biết một việc, tôi suy nghĩ đến một
đêm không ngủ, cảm thấy vẫn là nói cho cậu biết thì tốt hơn, sau khi cậu cùng
Tuyên Dao Dao quen nhau, tối hôm qua cô ta cùng một người nam nhân mướn phòng
khách sạn, cậu đừng nên quá buồn, không đáng, nghe tôi, sau khi bình thường trở lại hãy xem như không có
chuyện gì xảy ra, cô ta là người thích trèo cao, như chúng ta thì chỉ cần tìm
người bình thường sống với nhau là tốt rồi.” Hứa Phi chậm rãi nói.
Y không nghĩ nhất chính là Lam Hữu bị
mang nón xanh (cắm
sừng!), lúc trước y rất không tán thành việc A Hữu quen Tuyên Dao
Dao, đơn giản là đối phương có thể làm cho A Hữu phá sản, cũng không giống như
a mẫu nhà y luôn vì y mà suy nghĩ.
Lam Hữu đứng ở trước gương, Hứa Phi thanh
âm của nghe rất xa, hắn tự tay gẩy gẩy tóc, lớn lên không tồi, rất dễ nhìn, tuy
rằng tiền không nhiều lắm, nhưng là mỗi tháng đại bộ phận tiền lương đều cho
Dao Dao mua quần áo cùng các loại đồ trang điểm trang sức khác, làm sao lại
cùng người khác ngoại tình, hắn đối với cô còn chưa đủ tốt sao, còn chưa đủ để
cô tòn tâm toàn ý bên hắn sao?
Qua thật lâu, Lam Hữu mới tìm về thanh âm
của mình, "Cậu nói cái gì, Hứa Phi là huynh đệ, liền nói cho tôi biết địa
chỉ, lập tức nói cho tôi biết. " Lam Hữu thấp giọng nói, một năm rưỡi, năm
trăm cái ngày ngày đêm đêm, nguyên lai cảm tình thật sự yếu ớt như vậy, khó
trách a hắn cảm giác mấy ngày nay Dao Dao đối với hắn luôn ôn hoà.
Sau khi Lam Hữu biết địa chỉ, vội vội
vàng vàng rửa mặt, mặc vào bộ y phục bỏ chạy đi ra ngoài, bên kia Hứa Phi vẫn
còn có chút lo lắng, lại bị Amme mắng cho một trận, sợ Lam Hữu xúc động xảy ra
sự cố, Hứa Phi vội vội vàng vàng cũng đi qua xem, Amme nói đối phương chính là
người có tiền có thế, nếu Lam Hữu xúc động sẽ gây ra phiền toái, Hứa Phi cũng
không muốn bạn tốt của mình xảy ra sự
cố.
Lam Hữu gọi xe đi đến khách sạn năm sao
nơi Amme làm việc, thẳng hướng đến số
phòng Hứa Phi đã nói, Lam Hữu năng tay gõ cửa, hắn dùng sức rất mạnh mà gõ, nam
nhân mở cửa sửng sốt, cũng may hắn phản ứng rất nhanh, một phen liền tiếp được
bổ nhào qua thanh niên.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét