Thứ Bảy, 29 tháng 11, 2014

ĐTTNL_149_150


Chương 149.

Nam nhân không nhìn đến tầm mắt của Nhiên Nghị, thong thả lại gian nan rửa sạch những thứ này nọ dính trên người, nam nhân quên chính mình là cái gì thời điểm bắn , chính là trong thân thể còn như trước lưu lại ma sát......
Phát tiết một lần, Nhiên Nghị không có tâm tình muốn là tiếp, cũng không nghĩ được hắn có thể bính một người nam nhân đến hai ba lần, hắn thừa nhận chính mình vừa rồi có chút không
khống chế được, nhưng không muốn làm cho Thư Diệu chờ đợ lâu, để tránh khiến cho y hoài nghi.
Nhiên Nghị đứng ở bên cạnh cảnh cáo nam nhân:“Như thế này đi ra ngoài, ở  trước mặt Thư Diệu, anh tốt nhất câm miệng cho tôi.”
“......” Nam nhân không hề dừng lại động tác của mình, bả vai rất nhỏ run run, nam nhân lo lắng Nhiên Nghị tùy thời đều có thể cho mình mấy quyền.
“Có nghe thấy không! Xem cái dạng uất ức của anh, khó trách vợ của anh lại cùng người khác chạy mất!” Nhiên Nghị châm chọc đánh giá bộ dáng chật vật của nam nhân, hắn cười lạnh ly khai toilet, hắn biết nam nhân sẽ không cáo trạng chuyện này cho Thư Diệu,loại quả  nhuyễn hồng này nam nhân ( người yếu đuối)  cũng không dám.Bất quá, vừa trải qua một trận kịch liệt tình ái, làm cho hắn cảm thấy phi thường vừa lòng, mặt sau  nam nhân thực nóng thực thoải mái, không nghĩ tới nam nhân đã bị người khác thượng qua mà vẫn là như vậy mất hồn, Nhiên Nghị không thể không thừa nhận thân thể nam nhân rất tuyệt, hơn nữa cũng xác thực làm cho hắn thích, hắn hiện tại thậm chí có chút cảm giác muốn trở về song mông run run kẹp chặt của nam nhân.
Thật là rất tuyệt......
Thời điểm nam nhân chậm rãi từ toilet đi ra, liền nhìn thấy Thư Diệu và Nhiên Nghị cùng một vị bá phụ nói chuyện, hàn huyên trong chốc lát vị bá phụ kia liền rời đi, Lâm Mộ Thiên cố nén đau đớn đi qua, Thư Diệu phát hiện sắc mặt nam nhân không tốt, liền hỏi nam nhân có hay không không thoải mái, dưới ánh mắt ẩn hàm cảnh cáo của Nhiên Nghị, nam nhân cũng không dám hé răng.
Sau khi nam nhân từ toilet đi ra đều không nói một lời nào, thời điểm dùng cơm, nam nhân an vị ngồi cạnh Thư Diệu nghe y cùng Nhiên Nghị nói chuyện, nam nhân phát hiện Thư Diệu cùng Nhiên Nghị chơi với nhau thực thân thiết, Nhiên Nghị thích ngoạn du thuyền, Thư Diệu cũng vậy, hai người cũng đều thích săn thú, nuôi chó…
Tóm lại hai người đều có sở thích giống nhau.
Tán gẫu xong, Nhiên Nghị đưa ra đề nghị muốn đi tiêu khiển, nhưng là Thư Diệu phát hiện nam nhân tựa hồ không thích, cho nên liền uyển chuyển cự tuyệt hảo ý của Nhiên Nghị, Nhiên Nghị cũng không thèm nhìn tới nam nhân, liếc mắt một cái liền lái xe rời đi. Sau, Thư Diệu mới cùng nam nhân cùng nhau trở lại biệt thự Lâm Càng, nam nhân thế này mới trầm tĩnh lại, đêm đó Thư Diệu không rời biệt thự, vẫn là ôm nam nhân đi vào giấc ngủ .
Lâm càng trở về thật sự tối, nam nhân trong lúc ngủ mơ nghe được động tĩnh, mơ mơ màng màng mở mắt, vừa mở mắt liền thấy Lâm Càng vừa tắm rửa xong đi ra, Lâm Càng xốc chăn lên nằm vào bên cạnh nam nhân, hai người mặt đối mặt nằm, hô hấp giao hòa cùng một chỗ.
“Tỉnh.” Lâm càng thanh âm rất nhẹ, hắn không nghĩ đánh thức Thư Diệu, không muốn Thư Diệu quấy rầy bọn họ ở chung.
Nam nhân theo xoang mũi nhẹ nhàng mà lên tiếng “Ân”, bộ dáng Lâm Càng thực mệt mỏi, nhưng vẫn là thong thả hướng sát vào người nam nhân, hai người trong lúc đó không có khoảng cách. Tiếp theo,  một cỗ nhiệt khí bao trùm đôi môi nam nhân, đầu lưỡi mềm mại xẹt qua răng nanh nam nhân, thâm nhập càng sâu......
Nam nhân nhắm mắt lại, nhận nụ hôn mềm nhẹ của Lâm Càng, nam nhân thế nhưng không hiểu sao lại có loại xúc động muốn khóc, nhớ tới hôm nay bị Nhiên Nghị đối đãi như vậy, nam nhân liền cảm thấy ủy khuất lại không biết nói với ai.
Nhìn thấy Thư Diệu cùng Nhiên Nghị tốt như vậy, nam nhân không muốn nói cho Thư Diệu biết, không muốn phá hư tình cảm tốt đẹp của bọn họ, để tránh đến lúc đó Nhiên Nghị lại mắng nam nhân lạn hóa đi phá hoại tình cảm của người khác.
Nam nhân bị hôn ôn nhu như vậy, không có chống cự, không có chán ghét, không có cự tuyệt, cũng không nói gì, điều này làm cho Lâm Càng vui mừng nhảy nhót, liền hôn càng thêm sâu.
Gắn bó giao hòa, đầu lưỡi dây dưa, hô hấp hỗn độn lại nóng rực......
“Anh hai, tôi yêu anh.” Lâm Càng hôn nam nhân,  hai tròng mắt bình tĩnh sáng nhu hòa.
“Ân.” Nam nhân khinh ân.
“Vậy còn anh?” Lâm Càng hàm chứa môi dưới nam nhân, mân mê hôn vài cái,“Anh  yêu tôi sao?” Trong thanh âm của hắn lộ ra khát cầu cùng mệt mỏi, hắn động tác thực thong thả.
“......” Nam nhân không biết như thế nào trả lời.
“Anh không thương tôi cũng không quan hệ, tôi cứ như vậy cả đời không buông anh là được  .” Thanh âm Lâm Càng ủ rũ, nồng đậm mỏi mệt, hắn thân thủ vuốt ve đôi môi bị hôn phiếm hồng của nam nhân, chậm rãi nói ,“Nếu anh yêu tôi , thì thật tốt biết bao .”
“Tôi là anh cậu......”
Trong lòng Lâm Càng bị đâm một chút, có chút khó chịu trả lời:“Tôi biết.” Đôi môi hắn dán tại bên môi nam nhân, xúc cảm mềm mại truyền lại một tia ấm áp.
Nam nhân ánh mắt lộ ra vài tia phức tạp:“Tôi......”
Lâm càng biết nam nhân còn muốn lặp lại câu nói kia, hắn liền hôn trụ cái miệng của nam nhân không cho nam nhân nói, hắn hôn nam nhân trong chốc lát, liền tựa đầu vào vai nam nhân, im lặng không thèm nhắc lại.
Trong phòng thực im lặng, thể xác và tinh thần mệt nhọc, hai người cứ như vậy tựa vào nhau, nặng nề mà đi vào giấc  ngủ.
Chương 150.
Từ ngày đó, di động bị Nhiên Nghị ném đi, nam nhân liền cùng Vĩnh Trình mất liên lạc, mấy ngày sau nam nhân đều chuẩn bị cho buổi tham dự lễ trao giải điện ảnh, mà Thư Diệu và Lâm Càng đều luân phiên đến đón nam nhân tan tầm, Thư Diệu tựa hồ có ý muốn dọn vào biệt thự Lâm Càng, y gọi người mua giường mới đến, còn đưa rất nhiều đồ dùng mới đến, đối với việc này tuy trong lòng Lâm Càng có bất mãn, nhưng là không có ngăn cản.
Cứ như vậy, ba người sẽ ở cùng nhau , mỗi đêm nam nhân đều ngủ ở giữa hai người, không phải bị Lâm Càng ôm chính là bị Thư Diệu ôm, đây xem như là ở chung đi!
Vài ngày sau, nam nhân thần thanh khí sảng, thân sĩ phong độ xuất hiện ở thảm đỏ tại lễ trao giải điện ảnh, đương nhiên là đi cùng với nhóm quay phim, Thư Diệu và Lâm Càng bởi vì công ty xảy ra chuyện nên không thể đi cùng cho nên trong khoảng thời gian này nam nhân sẽ đi một mình, nam nhân cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều.
Lễ trao giải điện ảnh thực long trọng, có thể nói là thịnh yến nổi tiếng toàn cầu, hương xe mỹ nữ, đám người chen chúc, cùng với nhóm phóng viên xếp thành đàn, đây là thế giới của các siêu sao a.
Nam nhân chỉ có thể nói là...... Gặp lão bản tốt, thêm đạo diễn giỏi, lại thêm nhóm quay phim trong nước có thế lực, đương nhiên nữ chính cũng là phi thường xinh đẹp xuất sắc, hơn nữa tất cả mọi người đều tập trung tại một chỗ tham dự lễ trao giải điện ảnh xa hoa cao cấp này.
Bất đồng với mong muốn của nam nhân, bộ phim lần này rất có ý nghĩa giải thưởng, được vinh danh trong năm hạng mục giải thưởng lớn. Tuy rằng nam chính không nhận được giải thưởng, nhưng nữ chính lại nhận được hai cái giải thưởng, chỉ trong một đêm đã từ một diễn viên trong nước bay vọt trở thành siêu sao quốc tế. Nam nhân đối với giải thưởng nguyên bản không có nhiều kỳ vọng, cũng liền không sao cả.
Sau khi trở lại khách sạn, nam nhân vừa định đi ngủ , đã bị thanh âm gõ cửa bên ngoài đánh thức.
“Ai a?”
Nam nhân mặc áo ngủ đi mở cửa, vừa mở cửa ra đã bị người dùng sức ôm lấy, chen vào phòng, cả người bị sờ tới sờ lui, nam nhân còn không có lấy lại tinh thần đã bị người dùng sức hôn đôi môi, kia nụ hôn thực gấp gáp, lại tràn ngập nhiệt tình, đầu lưỡi mềm mại nóng rực quấn lấy đầu lưỡi của nam nhân, mút vào, vừa vội lại vừa chặt chẽ mà hôn, làm cho nam nhân hít thở không thông, đồng thời hé ra khuôn mặt hoàn mỹ chiếm trọn ánh mắt nam nhân .
Vĩnh Trình......
Hắn như thế nào đến đây......
Vĩnh Trình hôn nam nhân, đôi môi giống như có lực hấp gắt gao hấp trụ miệng nam nhân, hấp thụ nước bọt trong miệng đối phương, đã lâu không có cùng nam nhân hôn môi làm cho hắn luyến tiếc buông ra, hắn nhiệt tình lại triền miên hôn nam nhân, làm cho nam nhân hô hấp hỗn loạn, đôi môi bị đối phương nút lấy cùng hắn gắn kết.
“Cậu buông......” Nam nhân vừa tránh đi nụ của Vĩnh Trình, đôi môi lại bị ngăn chặn, hô hấp của hắn phun ở trên mặt nam nhân.
“Tôi không buông.” Vĩnh Trình ôm thắt lưng nam nhân, làm cho nam nhân dựa vào trên tường, nhiệt tình hôn đôi môi nam nhân, “ Hại tôi lo lắng muốn chết, anh không có việc gì là tốt rồi, nhìn anh không có việc gì tôi cũng an tâm.”
Hắn xa như vậy chạy tới làm cái gì, chẳng lẽ chỉ vì muốn thấy mặt mình thôi sao? Này không khỏi cũng quá buồn cười .
“Tôi muốn gọi cho anh, anh lại đổi số điện thoại, tôi không có biện pháp liên hệ với anh, lần này tôi tra ra được anh sẽ đến đây, tôi lập tức liền chạy đến.” Tay của Vĩnh Trình kéo xuống đai lưng trên áo ngủ của nam nhân, nhẹ nhàng mà kéo, hắn nhìn thấy nam nhân thẹn thùng mà quay đầu đi, tâm tình muốn nam nhân lại càng thêm  tăng vọt.
Áo ngủ trên thân nam nhân chậm rãi rớt xuống đất, da thịt trần trụi lõa lồ, ánh mắt Vĩnh Trình lưu luyến nhìn thân thể nam nhân, hai tròng mắt xinh đẹp ngày càng tối lại.

“Cái dạng này của anh thật gợi cảm a.” Hắn hôn nhẹ lên thái dương của nam nhân, hạ thân kề sát vào bộ vị trọng yếu của nam nhân, nam nhân cơ hồ là trần trụi bị hắn ôm, tựa vào trên tường. 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét