Thứ Năm, 16 tháng 4, 2015

ĐTTNL 195_196


Chương 195.
“Cậu khi nào mới bằng lòng thả tôi đi? Chừng nào tôi mới có thể về nước?
Cậu tính đem tôi nhốt tới khi nào?” Lâm Mộ Thiên có rất nhiều vấn đề muốn biết, y khẩn trương từ trên giường ngồi dậy, y không nghĩ sẽ ở trong này cùng Nhiên Nghị ở chung một chỗ y cảm thấy thời khắc đều là nguy hiểm , hơn nữa lần này y không có chuyện gì lại mất tích mấy ngày, nhất định sẽ có người lo lắng cho y, thiếu y tổ quay phim khẳng định là phải nghỉ vài tuần, đạo diễn bây giờ chắc là tìm y đến muốn điên rồi đi.
Nhiên Nghị không kiên nhẫn theo dõi Lâm Mộ Thiên:“Còn sớm.”
“Vậy cậu  rốt cuộc khi nào thì  mới thả tôi? Cậu bắt tôi đến là muốn làm cái gì? Tôi đối với cậu……Tôi đối với cậu không có chỗ nào hữu dụng a…” Lâm Mộ Thiên bất khuất truy hỏi, y muốn nhanh chóng quay về nhà, thật sự….Y không muốn ở lại nơi này , nơi này làm cho y cảm thấy  sợ hãi.
Ánh mắt Nhiên Nghị nhìn chằm chằm vẻ mặt lo âu của Lâm Mộ Thiên, hắn phát hiện tóc của Lâm Mộ Thiên rất loạn, mọi người vừa tỉnh ngủ đều sẽ đỏ mặt sao? Hắn cư nhiên cảm thấy gương mặt Lâm Mộ Thiên thản nhiên phiếm hồng, da thịt màu mật ong bại lộ ra bên ngoài, ánh sáng hôn ám trong phòng, có vẻ có chút ái muội.
“Anh đối với tôi đương nhiên là hữu dụng chứ, ví dụ như, anh có thể làm cho Thanh Dương không giết tôi, ví dụ như, anh có thể giúp tôi kiềm chế Vĩnh Trình, ví dụ như, anh có thể giúp tôi càng gần Thư Diệu hơn, ví dụ như, anh có thể làm cho em trai anh ngoan ngoãn nghe lời, tốt nhất là đừng đối nghịch với tôi…..” Nhiên Nghị chậm rãi ngồi xuống mép giường, chiếc giường run lên nhè nhẹ, hắn một bên nói giá trị của Lâm Mộ Thiên đối với hắn cho y nghe, một bên mệt mỏi mà kéo chăn,  hắn mấy ngày nay ngủ cũng chưa ngủ, đều cùng bọn chính phủ bên này bàn chuyện khai thác tài nguyên vùng biển.
Tuy rằng hiện tại phải đi làm nhiệm vụ bên ngoài, nhưng là ở trong nước hắn không biết rõ người nào muốn hại hắn, nếu lần này bàn chuyện thành công khi trở về nước hắn nhất định sẽ thăng quan tiến chức, bây giờ hắn có dư thời gian chậm rãi cùng Lâm Mộ Thiên và Thanh bang chơi đùa.
“Lâm Càng cùng cậu vốn là......”
“Anh cảm thấy tôi và Lâm Càng cùng một loại người sao?” Nhiên Nghị không nhìn tới Lâm Mộ Thiên liếc mắt một cái, liền cởi quần áo thay đổi một thân thường phục, hắn hảo tâm nói cho Lâm Mộ Thiên biết : “ Tôi nói cho anh biết, em trai anh không phải cái gì tốt cả, tôi thấy cậu ta là di truyền từ người cha nham hiểm ngoan độc của anh, anh đừng nhìn cậu ta bây giờ đối với tôi tốt lắm, thật sự là không đúng rồi, cậu ta qua hai ngày liền cùng tôi trở mặt rồi.” Nhiên Nghị đã từng thấy nhiều chuyện đương nhiên hắn cũng từng trải qua, loại chuyện nhìn mặt người này từ lúc nhỏ hắn đã được học tập rồi .
Lâm Mộ Thiên hoàn toàn không ngờ Nhiên Nghị sẽ hình dung mọi chuyện như vậy, ngay từ đầu mối quan hệ hài hòa của bọn họ, tựa hồ trong đó đã có rất nhiều lỗ hổng, nhưng mà Lâm Mộ Thiên vẫn cảm thấy Lâm Càng không phải là loại người như vậy.
“Lâm Càng không phải loại người như vậy.” Lâm Mộ Thiên lắc đầu, Nhiên Nghị vũ nhục y như vậy là đủ rồi, bây giờ hắn còn muốn dùng ngôn ngữ đi vũ nhục người nhà của y, Lâm Mộ Thiên rất ghét người khác hình dung Lâm Càng như vậy.
Ít nhất Lâm Càng đối y, so với thái độ của Nhiên Nghị tốt hơn rất nhiều......
“Xem ra, em trai anh bỏ không ít thuốc cho anh, nên bây giờ anh mới tin tưởng cậu ta như vậy, sau này anh đừng trách tôi không nhắc nhở anh.” Nhiên Nghị xoay người đem Lâm Mộ Thiên kéo đến bên người, cảnh cáo y: “ Sau khi về nước anh tốt nhất nên thành thật một chút, đừng mơ tưởng sẽ thoát khỏi tôi, chỉ cần Thanh Dương một ngày không hủy bỏ mệnh lệnh giết tôi, anh cũng đừng hòng bước ra khỏi địa bàn của tôi một bước.”
Nhiên Nghị nói chuyện hơi thở đều phun ở trên mặt Lâm Mộ Thiên, từng chút từng chút một kích thích làn da của y......
“Cậu sắp mang tôi trở về?” Lâm Mộ Thiên đoán, y không thể khẳng định ý của Nhiên Nghị là gì, Nhiên Nghị nhất định là có kế hoạch của hắn, nhưng mà làm cho y không nghĩ tới chính là…. Nhiên Nghị nhanh như vậy liền quyết định dẫn y trở về, y nguyên bản là sợ hãi Nhiên Nghị sẽ đem y bán cho nhà điếm, hiện tại xem ra, mọi chuyện so với tưởng tượng của y tốt hơn rất nhiều.
Chương 196.
 “Như thế nào? Không muốn? Hay là nói, anh thích tôi đem anh bán cho chỗ điếm nào đó sao?” Nhiên Nghị nhìn thấu suy nghĩ của y, hắn nhàn nhã ngồi ở trên giường, một bàn tay bắt lấy  cánh tay Lâm Mộ Thiên, một bàn tay với vào trong áo ngủ của y, hắn liền cảm giác được thân thể Lâm Mộ Thiên không tự giác cứng ngắt cả người.
Lâm Mộ Thiên sửng sốt một giây, ý thức được hành động quá phận của Nhiên Nghị, liền lập tức đẩy Nhiên Nghị ra, từ trên giường đứng dậy, tránh hắn rất xa.
“Cậu đừng đụng tôi, tôi không thích như vậy, chúng ta đều là đàn ông.” Lâm Mộ Thiên có chút khẩn trương nói, nhưng y vẫn là lớn mật nói ra khỏi miệng, y không thể lần nữa cùng Nhiên Nghị phát sinh cái loại quan hệ này, nhưng mà, Nhiên Nghị tựa hồ không tính buông tha Lâm Mộ Thiên, bức y một đường lui tới ban công, cho đến khi lưng của y hoàn toàn chạm đến lan can lạnh băng, độ cao ba mươi mấy tầng lầu làm cho y có chút vựng huyễn.
Một bên mặt không dám quay đầu xuống dưới, một bên cảnh giác Nhiên Nghị tới gần.
“Đàn ông thì thế nào? Anh cũng không phải là bị em trai mình làm, cùng bạn bè của anh làm, bọn họ không phải cũng là đàn ông sao? Có phải hay không đối với anh đàn ông không quan trọng, quan trọng chính là người mà có thể làm anh thích muốn chết.” Thái độ Nhiên Nghị nói cho có lệ, hắn đối với Lâm Mộ Thiên cho tới bây giờ đều là thích thì sẽ làm, không nghĩ muốn cùng y dây dưa, quan trọng nhất là thân thể mềm dẻo của Lâm Mộ Thiên làm cho hắn cảm thấy thực thoải mái,nhục dục cùng cảm tình không quan hệ.
Nhiên Nghị không có lúc nào là không nhắc nhở chính mình, hắn đối với Lâm Mộ Thiên chỉ có khát cầu thân thể, không hơn, hắn không thể không thừa nhận thân thể Lâm Mộ Thiên là người mà hắn thấy tốt nhất trong số tình nhân của hắn, dáng người cũng không tệ lắm, điều quan trọng nhất là xúc cảm da thịt y khi hắn chạm thật mềm dẻo, vô luận là hắn làm bao nhiêu lần thì cái địa phương kia của y đều kẹp hắn chặt như vậy, mỗi lần làm đều giống như là xử nam, làm cho hắn không khống chế được cỗ xúc động mãnh liệt trong lòng mà muốn làm y nhiều hơn nữa.
“Không đường lui rồi, anh chỉ có hai lựa chọn, một là ngoan ngoãn yên phận để tôi làm, sau đó theo tôi về nước. Hai là, tôi sẽ dùng sức mạnh mà cường bạo anh, làm anh cho đến khi không xuống giường nổi, sau đó tôi sữ ôm anh ra lên phi cơ. Anh chọn cái nào?” Nhiên Nghị cố ý lộ ra biểu tình tiếc nuối, cảm thán Lâm Mộ Thiên thực ‘bất hạnh;, hai tay hắn chống trên lan can ở hai bên người của Lâm Mộ Thiên , làm cho cả người Lâm Mộ Thiên bị hắn ép ở giữa cơ thể hắn và lan can,  căn bản không thể đào thoát.
Lâm Mộ Thiên nhìn phía sau lưng liếc mắt một cái, rất cao rất cao, trái tim y không tự chủ được mà run lên, kinh hoàng, bất an cùng lo lắng trong lòng y đang dần dần bành trướng!
“Cậu không nên ép buộc tôi, tôi không muốn, không muốn cùng cậu làm chuyện đó, tôi không thích cùng đàn ông làm …..” Thanh âm Lâm Mộ Thiên rất cao, không khó nhìn ra y đang khó chịu nhưng thanh âm y cũng run rẩy. Gió trên ban công rất lớn, thổi vào quần áo y, tóc tai y đều hỗn loạn đong đưa, lan can phía sau lạnh tận xương tủy của y.
Nhiên Nghị bị lời nói khẩn trương và khủng hoảng của Lâm Mộ Thiên làm cho kinh ngạc, hắn cảm thấy người đàn ông này bình thường thật nhát gan, nhưng vào thời điểm mấu chốt vẫn là biết phản kháng, biểu hiện lần này so với lúc trước có tiến bộ hơn a, ít nhất Lâm Mộ Thiên dám nói ra suy nghĩ trong lòng mình.
“Anh thích làm cùng phụ nữ sao? Hay là thích tôi làm anh như phụ nữ?” Nhiên Nghị cố ý hỏi lại Lâm Mộ Thiên, hắn liền thấy được biểu tình  tức giận đến xanh cả mặt của y, hắn đột nhiên cảm thấy biểu tình của Lâm Mộ Thiên rất thú vị, hắn muốn chơi đùa nhiều hơn một chút, cũng không muốn chấm dứt trò chơi nhanh như vậy.
“Tôi là đàn ông !”
“Nhưng mà phía sau của anh so với phụ nữ dùng tốt hơn a.”
“Cậu câm miệng......” Lâm Mộ Thiên bị lời nói của Nhiên Nghị làm cho tức giận nói không nên lời, miệng của Nhiên Nghị  thật lợi hại, y nếu cùng Nhiên Nghị cãi nhau vậy thì sẽ không có kết cục gì hay ho, cái miệng trên gương mặt đẹp như thế tại sao có thể nói ra lời ác độc như vậy.
Nhiên Nghị nhìn Lâm Mộ Thiên trong chốc lát, mới mở miệng nói:“Anh hôn tôi một cái, tôi sẽ câm miệng.”

Lâm Mộ Thiên ngây ngẩn cả người, ngạc nhiên ngẩng đầu, lại đối diện với ánh mắt thâm thúy u tĩnh của Nhiên Nghị..... 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét